Cổng nhà máy điện bỏ hoang… 
Black nhìn đám pokemon của mình, hỏi nhỏ: 
- Tất cả đã nhớ rõ những gì phải chú ý chưa? - “gật gật” 
- Tốt lắm! Vậy chúng ta bắt đầu thôi. 
Cậu phất phất tay ra hiệu bắt đầu kế hoạch. 
… 
Đêm đen buồn buồn, nghệ hứng nổi lên, Eric cất tiếng ngâm nga. Giọng anh trầm bổng du dương vang vọng ở nơi này. 
Music: 
… Ở bên kia bầu trời, về đêm chắc đang lạnh dần. 
Và em giờ đang chìm trong giấc mơ êm đềm. 
Gửi mây mang vào phòng, vòng tay của anh nồng nàn. 
Nhẹ nhàng ôm cho em yên giấc ngủ ngon. 
Ở bên đây bầu trời, thì mưa cứ rơi hững hờ 
Để tim anh cồn cào và da diết trong nỗi nhớ 
Dường như… 
…Ừ??? 
- Vu uút!!! … Pặc! 
- A… a…a … cứu ta với! … 
- “…” 
Đám tiểu đệ mồ hôi trên trán chảy ròng ròng. Này một người phải đen đủi bao nhiêu thì đêm hôm khuya khoắt mới lại bị chim chóc lao xuống tha đi mất như vậy… 
Haizz! Nhún nhún vai, để lại hai người tạm thời trông coi cửa, cả đám còn lại vội đuổi theo tìm cách cứu lại đội trưởng của mình. 
Hi vọng sếp sẽ không trở thành bữa ăn đêm của con chim đáng chết kia. Kì quái! Sao nửa đêm lại có chim đi săn mồi nhỉ? Vừa chạy vừa nghi hoặc lung tung, đám cấp dưới trong lòng bỗng thấy vui vẻ cười trên sự đau khổ của anh sếp. “Đáng đời nửa đêm bắt chúng ta đến nơi khỉ ho cò gáy này tăng ca”. Và thế là cả đám ì ò éo ới dần rời xa nơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pokemon-du-ky/3809246/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.