"Thưa ngài gần đây tôi cảm thấy phía quân đội có hơi nâng đỡ chúng ta thái quá, tôi lo sợ là chúng có mục đích khác và muốn sử dụng chúng ta cho mục đích quân sự hóa của chúng, nhất là khi dạo gần đây Kalos càng ngày càng trở nên thị phi, lực ảnh hưởng của liên minh đã yếu rồi còn đang tiếp tục giảm mạnh, mồi lửa chiến tranh đã được châm lên."
"Hahaha, Vanilla•Ice, ngươi càng ngày càng phù hợp hơn với chức vị này rồi đấy, nhưng ngươi nhớ những gì mà ta đã nói sau khi sống sót trở về từ thử thách của không gian không? Bản thân ta không phải là 1 kẻ thích thất hứa, ta có thể xảo quyệt nhưng chẳng có lý do gì để nói dối về tư tưởng của bản thân cả."
"Vâng, tôi nhớ rất rõ, chủ thượng muốn tạo ra 1 cộng đồng cho những Stand User, nơi mà bọn họ có thể được sống như 1 công dân hòa nhập với xã hội chứ không phải ngày nào cũng chạy qua chạy lại như chuột để làm mấy công việc bẩn thỉu nhằm nuôi sống bản thân."
"Đúng vậy, đó là lý tưởng của ta sau khi trải qua được những chuyện không ngờ tới trong thử thách không gian kia, có thể nói tầm nhìn của ta đã sớm không còn vì ta nữa mà là vì của chung rồi, khát vọng trả thù nhà Joestar hay mấy thứ vớ vẩn gì đó cũng đã sớm phai nhạt dần.
Thứ duy nhất còn đọng lại bên trong ta là những năm tháng sống bên cạnh người cha nát rượu và người mẹ bất lực kia, mẹ đã dạy cho ta phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pokemon-di-diem/751707/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.