Chương trước
Chương sau
"Mảnh vụn ký ức nhỉ? Đồi Hồi Ức là nơi đã tồn tại vào thời điểm mà Aura Guardians mới tồn tại, nó được ví von là nơi mà Mặt Trời lặn, là nơi mà các ngươi kết thúc cuộc đời mình, đáng tiếc rằng nó cũng đã sớm bị hủy hoại trong trận chiến kia rồi đúng không?"
"Không phải Aura Guardians nào cũng xứng đáng được trở thành 1 với cây sinh mệnh, đồi Hồi Ức chính là điểm dừng chân cuối cùng của họ, bọn họ chiến đấu, phục vụ cả đời, v.v tất cả đều tồn tại dưới dạng mảnh vụn ký ức và được hòa vào làm 1 với dòng Aura vĩ đại."
"Theo ta nhớ thì 2 bộ xác đầu tiên được chôn cất là 2 bộ xác đại diện cho 2 sinh vật yếu đuối kia, đồi Hồi Ức là nơi kết thúc của 2 nhóm sinh vật tràn đầy hy vọng nhưng cũng nhiều tuyệt vọng không kém và cũng là nơi kết thúc của Aura Guardians các ngươi, không được quên quá khứ của bản thân nhỉ?"
"Đúng vậy, được cái là đồi Hồi Ức sau khi trải qua hàng trăm triệu năm tồn tại thì cũng bắt đầu sinh ra 1 số thứ hay ho, bản chất của nó là 1 nghĩa địa, nhưng lại ẩn chứa cực kỳ nhiều mảnh vụn ký ức và khi kích hoạt thì dòng Aura sẽ cho chúng ta thấy được toàn bộ ký ức của phần đời này, 1 món quà không thể nào trân quý hơn."
"Đối với kẻ đã chết nhiều lần thì cảm tượng đầu tiên của tôi đối với cái chết đó chính là hồi ức, trước khi chết thì ký ức về phần đời này của chúng ta như 1 đoạn băng vậy, nó bắt đầu chạy từ điểm xuất phát tới thời khắc cuối cùng để rồi sản sinh ra hối tiếc cùng oán khí.
Trải nghiệm của đồi Hồi Ức căn bản là để giúp các Aura Guardians thoát đi được khỏi sự hối tiếc của bản thân sau khi chết, nhưng dù vậy thì cũng không phải ai cũng làm được đến mức đó chỉ với 2 lần kinh nghiệm hồi ức, chỉ có những kẻ cảm thấy cái chết của mình xứng đáng mới đạt tới được độ cao kia.
Mà 3000 năm trước Aura Guardians chết nhiều vậy thì chỗ oán khí đã đi đâu rồi? Dù sao bọn họ cũng chết vì bị phản bội cũng như bị đám vô ơn bội nghĩa vây đánh, đáng lý nó phải sinh ra oán khí cực kỳ dày chứ, tại sao 3000 năm qua tại lục địa Indigo này không có pokemon hệ ma nào như vậy sinh ra cả?"
"Em không biết cũng là phải thôi, vì đây là tin tuyệt mật được lan truyền trong các cận thần ghế trên của pokemon, rằng Tha đã thao tác vào để trộm 6 phần oán khí khổng lồ đó đi rồi buộc chung lại 1 chỗ, đương nhiên đây là tin đồn, dù sao đám còn lại đến cuối cùng vẫn chưa bao giờ coi anh là cùng 1 bọn với chúng.
Nhưng đến cuối cùng thì cái gì cũng có lỗ hổng của nó, việc trở thành 1 hậu cần cho ngài Giratina đã giúp anh tiếp cận được với 1 số nguồn thông tin từ các cận thần khác và Death, thủ lĩnh của bộ tứ kỵ sĩ khải huyền đã nói cho anh nghe về bí mật vào cái năm đó.
Dù sao Aura Guardians vào lúc đó cũng chết vì chiến tranh nên đương nhiên là do bộ tứ quản lý phần đi thu dọn để dẫn xuống thế giới kép, bọn họ đều nhận ra thao tác của Tha cả, nhưng chung quy thì bọn họ vẫn không táy máy vì nó chẳng ảnh hưởng đến quá trình làm việc của họ."
"Vậy chung quy thì vụ 3000 năm trước là có sự nhúng tay của các cận thần phía pokemon hay sao? Không phải là từ đó đến giờ chúng vẫn luôn tỏ 1 thái độ đối ngoại về chuyện đó là 1 sự kiện không may do 1 bên thế lực cụ thể ngồi ghế trên thao túm vào hay sao?"
"Hừm, không ngờ ngươi lại có thông tin về vụ việc đã sớm xảy ra vào 3000 năm trước đấy Dio, có thể nói ngươi đang sở hữu nguồn cung thông tin rất chất lượng và đúng là đám cận thần đã nói như vậy nhưng sự thật đâu chỉ đơn giản như vậy được.
Ma thú từ đó đến giờ vẫn luôn thua Aura Guardians, đó là 1 sự thật không thể chối cãi, tuy sinh mệnh của Aura Guardians ngắn nhưng vậy thì sao? Wolf và 2 đứa con của Morgan vẫn được sinh ra nhằm ám chỉ cho việc Aura Guardians nó thể gia tăng tuổi thọ theo nguồn gen nhưng chẳng qua chỉ là với tỷ lệ cực thấp.
1 mình Cratha năm xưa đã dễ dàng đánh cho 1 trong những chủng ma thú đầu tiên và cũng là 1 trong những chủng hùng mạnh nhất từng tồn tại phải chạy mất cả dép, ngươi nghĩ đám pokemon sẽ nghĩ như thế nào về vụ việc này? Nói đơn giản thì ai ai cũng giống như nhau cả.
Hơn cả ma thú từ đó đến giờ vẫn mang danh là 1 đại chủng tộc, nhưng nếu đem đi so với các đại chủng tộc khác thì như thế nào? Căn bản là 1 trò đùa mà thôi, quá nhỏ bé để có thể làm được việc gì đó lớn lao, nếu không phải giống loài đa dạng cùng số lượng kinh khủng thì những kẻ như bọn ta cũng chẳng thèm nhìn chứ đừng nói là coi trọng.
Chúng chung quy lại vẫn luôn muốn khẳng định bản thân để rồi 1 đại chủng tộc đã và đang có dấu hiệu xuống dốc như Aura Guardians trong khoảng 100 triệu năm gần đây đã trở thành mục tiêu của chúng, quá trình sau đó thì ai ngồi ở đây cũng đã biết rồi đấy.
Tuy nói là xuống dốc nhưng chung quy vẫn sinh ra 1 số cá thể đủ sức để lại tên bản thân vào cuốn sách do tên kia hóa thành, như Wolf, Gorau các kiểu, chúng đều là những cái tên sáng giá với những thành tựu không tưởng nhưng xui xẻo là lúc cần nhất lại chẳng ai như vậy sinh ra cả.
Cuộc chiến chống lại Ghoul ai ai cũng biết đám pokemon là bên góp công ít nhất với không cận thần chết, các tộc đều có ít nhiều kẻ nắm chức vụ quan trọng hy sinh, Aura Guardians phía Galar thậm chí còn có vụ 10 năm mà có tới 4-5 lần kế thừa quỷ chủng cùng loại vì những kẻ kế thừa liên tục chết đi khiến quỷ chủng quay trở về lại cây sinh mệnh.
Unova region chết nhiều đến mức mà lúc đó tỷ lệ già chiếm hơn 68% toàn gia tộc, các bên lục địa còn lại cũng có thiệt hại ít nhiều trên chiến trường và những chủng tộc có tỷ lệ sinh siêu thấp như bọn ta cũng chẳng kém là bao, dù sao mỗi lứa chiến binh đều được tặng kèm 1 con thỏ song đồng nhãn mỗi đứa, ngươi có thể tưởng tượng được thiệt hại của tộc thỏ song đồng nhãn ta vào lúc đó.
Đặc biệt nhất phải là tộc Goblin, 10 năm đầu tiên ra chiến trường chúng đã chết tới 100 triệu con, nhiều đến mức chúng phải liên tục sinh sản, thậm chí áp dụng công nghệ tạo linh hồn nhân tạo cũng nghiên cứu chuyên sâu vào linh hồn rồi biến linh hồn nhân tạo kia thành những quả bom chứa đủ các loại kịch độc nhằm để hạn chế đám Ghoul lại.
Còn đám pokemon thì sao? Không chỉ có tỷ lệ thống kê thấp nhất mà còn không 1 cận thần nào chết trên chiến trường? Nhưng bọn ta có thể làm gì cơ chứ? Bọn chúng là chủng tộc được thần chọn, bố cục sau cùng cần sự hiện diện của chúng, bọn ta hoàn toàn bất lực.
Đến thời 'tham lam' thì bọn ta không được quyền tham gia, nhưng Wolf chắc hẳn là kẻ hiểu nhất đằng sau tất cả nhỉ? Dù sao chỉ có cận thần pokemon là được phép tham gia còn Aura Guardians thì được kéo cả tộc vào cơ mà, hahaha, nhưng nếu không ngờ vào việc đó thì chắc hẳn các ngươi cũng chẳng chờ được đến lúc tên Vergil kia ra đời."
"Hừm, bọn ta chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc hay đau lòng vì phải hy sinh nhiều đến vậy, giúp thế giới này bình yên căn bản là nghĩa vụ của chúng ta, chỉ có điều con người và pokemon đáng lý ra không nên nhận cơ hội đó để thực hiện vụ diệt chủng 3000 năm trước, nhưng hiện tại quyền quyết định nằm trong tay Riley, nó quyết định ra sao thì Aura Guardians sẽ đi theo thế ấy."
"Lợi ích, mọi mối quan hệ luôn được sinh ra từ lợi ích, 'không có mối quan hệ nào là bất diệt, chỉ có lợi ích gia tộc là mãi mãi trường tồn', hahaha, nói cho vui vậy thôi chứ thật ra thì chuyện của quá khứ đương nhiên phải cần kẻ ở quá khứ trả nợ, tại sao tôi phải đi đòi nợ 1 kẻ mới sinh ra như vương cơ chứ?"
"Tức là vẫn đòi đúng không?"
Ngay lúc này thì không khí xung quanh bắt đầu trầm xuống, Riley lại 1 lần nữa nhìn về đồi Hồi Ức, có vẻ như thứ đó đến rồi, không gian xung quanh buổi lễ cũng đang bắt đầu trở nên méo mó, bản thân nơi này đang "hồi ức", nó đang cho tất cả thấy cảnh tượng vào trận chiến 3000 năm trước.
Tiếng cầu nguyện, tiếng hô gào, tiếng chửi bới, mùi khói lửa, mùi bùn đất, mùi phản bội, v.v tất cả đều đang tập trung tại nơi đây, nơi mà trận chiến 3000 năm trước đây đã diễn ra để rồi kết cục sau cùng là sự diệt chủng gần kề của cả 1 đại chủng tộc như Aura Guardians.
Tất cả đều thấy cảnh tượng này, cảnh tượng mang đậm mùi vị thất bại, cảnh tượng cuối cùng của 1 đại chủng tộc, nó y hệt như lệnh cấm võ của đám đại đế vậy, tới bất ngờ và gần như không thể phản kháng vì bọn họ thực sự đã thua hoàn toàn rồi, nhưng ở đây bọn họ nghe được âm thanh gì đó rất lạ thường.
"Chúng không dám giết sạch chúng ta, 3000 năm sau, chỉ cần đợi được 3000 năm sau thì tộc ta sẽ trở lại, tuy lần này Aura Guardians thất thủ hoàn toàn, thậm chí còn bị kẻ địch xúc phạm bằng cách mang đi thứ mà chúng ta cố gắng bảo vệ lấy, trong nội bộ còn có những kẻ phản bội nhưng chỉ cần 3000 năm sau mọi thứ sẽ khác.
Hỡi Riley của 3000 năm sau, tuy ta không biết có thể, không, chúng ta phải chờ đến ngày hôm đó vì đó là sứ mệnh của chúng ta, chúng ta phải chờ đến ngày mà ngài ấy trở về, mà nếu ngươi nghe được đoạn hội thoại này thì chắc mọi chuyện cũng đã ổn.
Nhưng ta không biết ngươi nghĩ như thế nào về sự kiện này, có điều ta chỉ hy vọng rằng ngươi nghĩ thật kỹ trước khi bắt đầu mọi chuyện, dù ngươi có tài giỏi đến đâu thì nên nhớ rằng ma thú vẫn là con cờ quan trọng trên bàn cờ, nếu ngươi 'ăn' nó thì khả năng cao mọi chuyện sẽ đi lệch ra, mà thời gian cũng hết rồi, thật lòng xin lỗi Mew đại nhân vì chúng tôi đã không thể bảo vệ được mảnh đất an nghỉ của gia đình ngài."
....
"Trùng hợp thật đấy, có vẻ như tổ tiên cũng đã sớm thấy được hồi kết của chính mình và họ đã tình nguyện chấp nhận nó, có vẻ như quý cô Sana ở trên kia đã bói giúp bọn họ 1 quẻ, hèn gì thanh The Alpha& The Omega kia hiện tại đang được đặt ở chỗ của Ngô thị thay vì được xuất hiện trong trận chiến này.
Điều này làm tôi nhớ cái cái ngày hôm đó, đôi mắt của con Xatu kia lộ đầy vẻ hiển nhiên, nó đã sớm biết nhưng đồng thời nó cũng đã chấp nhận, giống y hệt với tổ tiên tại 3000 năm trước vậy, có điều bọn họ đã có thể chọn cách đầu hàng để bảo toàn lực lượng cho 3000 năm sau.
Nhưng đến cuối cùng thì bọn họ vẫn muốn thay đổi số phận, đáng tiếc rằng mọi chuyện vẫn đi theo đúng với quỹ đạo của nó, rồi cả đoạn băng này nữa, bố và mẹ của tôi cũng giống ông ta vậy, đều đã sớm biết kết cục của bản thân và cũng đồng thời để lại cho đời sau 1 gánh nặng không tưởng đấy."
Đúng lúc này thì có 1 cái đuôi màu hồng lướt nhẹ qua trước mặt Riley, cậu cũng biết đây là ý của Mew đại nhân, lần này thì ngài ấy sẽ bên cạnh Aura Guardians tới phút cuối cùng, lật hay không lật hiện tại quyền quyết định đều nằm trong tay của cậu cả.
"Chà, không thể để những sự cố gắng của tổ tiên đi vào dĩ vãng được, tôi phải cố gắng hơn nữa thôi, cũng chính vì vậy nên phía pokemon cũng nên chuẩn bị 1 khoảng bồi thường để làm tiền đám tang cho những Aura Guardians đã chết trong xuyên suốt 3000 năm nay vì bảo hộ vùng đất thiêng liêng cuối cùng đi là vừa."
Lời khẳng định của Riley tất cả đều nghe được, nó không chỉ ám chỉ rằng Aura Guardians sẽ đòi cho bằng được món nợ này mà còn ám chỉ được sự quyết tâm của thế hệ sau này và đương nhiên, nó đã được dòng Aura ghi lại để rồi truyền đi khắp thế giới.
Tại Hoenn region.
"Mẹ, tự dưng trong đầu của con có cái gì đó, có phải dòng Aura đã đáp lại lời thỉnh cầu của con rồi hay không? Có phải chúng ta đã cuối cùng cũng đã có thể đi gặp lại cha rồi hay không?"
"Con vẫn chưa đạt tới mức độ đối thoại được với dòng Aura đâu, đây chẳng qua chỉ là 1 cột mốc đánh dấu cho 1 sự khởi đầu, có vẻ như đứa trẻ kia cũng đã đưa ra lời khẳng định của mình, thế giới này sẽ sớm chấn động vì nó, chúng ta cũng nên chuẩn bị ít nhiều trước khi ngày đó tới."
"Chà, mọi việc ngày càng trở nên phiền phức rồi đấy, tên phản đồ kia lại 'xổng ra', đúng là không còn mặt mũi gì, nhưng thú vị đấy, hahaha, chúng ta cũng nên chuẩn bị cho thời khắc đó tới thôi, ngày hôm nay không chỉ là ngày mà lục địa Indigo trồng lại được cây sinh mệnh mà còn là ngày chúng ta đã xác định được bản thân sẽ đứng ở bên nào."
Tại Sinnoh region.
"Hừm, ngày hôm nay là ngày ấy rồi à, ta quên phắn mất, mà tên kia, ngươi lại câu trộm hồ cá nhà ta đúng không? Tuần trước các ngươi còn trộm mất trái mít quý của ta nữa đấy, mau trả tiền đi, không có tiền thì cũng đã đành vậy, dù sao gần đây ta cũng vừa hết 'phân bón' cùng 'thức ăn' cho 'cá'."
Tại Unova region.
"Chà, phía lục địa Indigo phát triển nhanh thật đấy, đứa Riley kia cũng rất tài năng, còn Riley của chúng ta ngày nào cũng chỉ biết đi đánh nhau với uống rượu hút thuốc, mới bỏ đi mấy chục năm mà thằng con bố láo kia cũng ngỏm rồi, mà đúng là không biết tìm lỗ nào mà thôi, làm cái gì không làm, đi làm xã hội đen làm gì cơ chứ?
Mà ta có nên đi nhận ông không nhỉ? Mà nó cũng sẽ ổn thôi, dù sao nó cũng là 1 Riley, tuy hiện tại không chỉ lười biếng mà còn quá máu dồn lên não nhưng cũng được, thất bại sẽ giúp nó tích lũy được thêm kinh nghiệm cần thiết, đáng tiếc là nó không tham gia vào trận kia."
Tại Kalos region.
"Hahaha, Riley của lục địa Indigo, té ra đây là quyết tâm của ngươi hay sao? Được thôi, vậy thì ta sẽ cùng ngươi chơi tới cùng, mà phải phân bổ con bé qua đơn vị khác mới được, dù sao khoảng thời gian sắp tới chúng ta cũng nên bắt đầu kế hoạch bàng trướng của mình, mà ngươi sẽ chọn con đường nào hả Lysandre?"
"Hửm? Có cái gì vừa truyền vào đầu ta vậy? Có siêu năng giả? Pokemon hệ siêu năng ở gần đây sao? Không thể nào, nơi này đã sớm được cải tạo để tránh đi sự ảnh hưởng của năng lượng siêu năng rồi, vậy chỉ còn mỗi Aura mà thôi, đây là ý của ngươi sao anh trai?"
"Chiến tranh lại sắp sửa bắt đầu rồi, hơn cả còn là bắt nguồn từ sai lầm của ta trong quá khứ mà hiện tại ta vẫn còn ngồi ở đây? Ta phải nhanh chóng thoát ra khỏi nên này trước khi mọi chuyện quá muộn, thằng nhóc Lysandre cũng đã tiếp cận với kén của Yvetal rồi."
Tại Alola region.
"Z...z....z....z...z... Hả, cái gì vậy? *Lăn ra ngủ tiếp."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.