Chương trước
Chương sau
"Anh thực sự quan tâm đến chuyện của dị nhân đến vậy sao? Theo em nhớ thì anh lúc mới bắt đầu cuộc hành trình này thì có cái nhìn tương đối trung lập, thậm chí có thể nói là nghiêng về 1 chiều thái quá, tại sao anh lại tốn thời gian để đầu tư vào 1 chủng tộc chắc chắn sẽ thua cuộc như thế này cơ chứ?"
"Chà, nói sao giờ nhỉ? Em cũng hiểu mà đúng không? Trải qua đủ nhiều khiến sinh vật đó tích lũy được nhiều dạng tri thức khác nhau hơn, nếu ngày xưa anh hơi quá nghiêng về phía chủ nghĩa chủng tộc đơn thuần thì giờ anh vẫn vậy, chẳng qua là nhận ra 1 số thứ, dù sao để đạt được sự huy hoàng lâu dài thì chúng ta không thể nào thiếu đi những hành động trái với luân lý bình thường được.
Hơn cả dị nhân sẽ không thua, thứ nhất là vì đây tuy quả đúng là những ngày đầu của họ thật nhưng điều đó cũng có nghĩa là điểm yếu của họ vẫn chưa bị hoàn toàn lộ ra, nếu thao tác chính xác thì dị nhân có thể lợi dụng tốt yếu tố này để nắm chặt lấy phần thắng trong tay.
Thứ 2, sức mạnh mà họ sở hữu là không thể nào đo lường được, 1 Heinz đã cực kỳ nổi bật rồi, nếu xuất hiện thêm vài người như ông ta nữa thì sẽ như thế nào? Căn bản đây chính là 1 chủng tộc tạo vô hạn các cận thần hùng mạnh khác nhau được xác định ngay từ khi mới sinh ra.
Thứ 3, họ vừa thoát khỏi cảnh nô lệ bị đàn áp gần đây, họ hiểu cái hòa bình này được lập lên bằng cái gì và họ cũng sẵn sàng làm mọi biện pháp để giữ gìn lấy nó, chiến tranh là thứ chắc chắn sẽ xảy đến vì bọn họ tin rằng việc chứng minh sức mạnh và dành dật sự hòa bình của bản thân từ tay kẻ khác mới là thứ có hiệu quả nhất.
Cuối cùng và cũng là quan trọng nhất, lý niệm của bọn họ vẫn chưa hoàn thành, hầu hết các dị nhân theo em đoán thì đang nằm ở đâu? Ở đâu anh không biết nhưng chắc chắn không phải tại Okkara, bọn chúng vẫn chỉ là những đứa trẻ 5 tuổi trở xuống.
Lứa tuổi thích hợp nhất để truyền lại các lý niệm, tư tưởng do đời trước để lại, nếu Okkara thực sự xảy ra chiến tranh với ngoài kia thì chắc chắn chúng sẽ bị lý niệm của những người lớn quấy nhiễu và cũng dần dần đi theo chiều hướng giống y hệt như những người tiền nhiệm, những kẻ đã đổ máu, ngã xuống vì sự an toàn của chúng, vì 1 ngôi nhà chung cho tất cả dị nhân."
"Tính cách của anh càng ngày càng bẩn tính rồi đấy, lợi dụng cả 1 chủng tộc non trẻ vì lợi ích của chủng tộc mình, gây kích động giữa 2 bên từ đó làm kẻ trục lợi sau cùng, nếu Heinz biết điều này thì chắc hẳn ông ta cũng sẽ làm như vậy mà thôi phải không?"
"Đúng hơn thì Heinz đã biết mục tiêu của bọn anh ngay từ đầu nhưng như em đã nói, ông ta không còn sự lựa chọn nào khác nữa, khúc mắc giữa cả 2 chủng đã bắt nguồn từ rất lâu về trước rồi, giờ chẳng qua quả bóng bay này được 1 thứ khác mang tên pokemon níu giữ lại mà thôi.
Sau cái bàn đàm phán sắp tới, khi mà con người và pokemon đạt được thỏa thuận chung thì mâu thuẫn giữa cả 2 sẽ bắt đầu được xuất hiện thường xuyên hơn nữa, bởi vì bản thân Heinz hiểu rằng Okkara cần sự tự do và sẽ sớm thôi, ông ta sẽ tuyên bố chủ quyền của đảo quốc này ra với toàn thể thế giới, chính trị sẽ đi đầu những ai cũng hiểu rằng đây là 1 cuộc chiến không thể tránh khỏi được.
Chính vì bị đặt trong tình thế như thế này kết hợp thêm việc dị nhân có quá ít người trưởng thành thì Okkara sẽ cần đến 1 chỗ dựa và đương nhiên Heinz và Roger chỉ có thể chọn 1 trong 3 phe đồng minh đã giúp dị nhân lấy lại được mảnh đất cuối cùng do tổ tiên để lại.
Không cần nghĩ cũng biết phía phe pokemon sẽ bị loại đi đầu tiên vì đàm phán hòa bình giữa 2 chủng đã được lập cách đó không lâu, pokemon cũng cần thời gian để đào tạo các cận thần cho vương, chúng đương nhiên sẽ chỉ ngồi ở ngoài nhìn cuộc nội chiến này diễn ra hơn là ngu ngốc nhảy vào và làm hỏng mất hiệp định.
— QUẢNG CÁO —
Team Rocket tuy mang danh là khủng bố nhưng đến cuối cùng vẫn là con người, Giovanni theo đuổi 1 xã hội hoàn mỹ nơi mà các chủng tộc có thể chung sống hòa bình với nhau, cuộc chiến tranh này có xu hướng của chiến tranh diệt chủng và đưa toàn bộ dị nhân lên bàn mổ thí nghiệm nên cực kỳ khó đụng chạm vào.
Nhất là trong tình cảnh toàn thể con người cùng nhau đồng lòng như thế này, Giovanni không thể đứng ra để trực tiếp giúp đỡ dị nhân được, ông ta không dám đi ra 1 nước cờ liều lĩnh đến như vậy, đây căn bản chính là 1 nước cờ chắc chắn chết nếu ông ta dám đặt cược cả cơ nghiệp của mình vào đó.
Đương nhiên sự lựa chọn cuối cùng của Okkara là Aura Guardians rồi, 1 chủng tộc có thù hằn cực sâu với con người là 1 cái cớ quá đủ để khiến bọn anh nghiêng về phía dị nhân, bản thân Heinz và Roger hoàn toàn không có bất cứ sự lựa chọn nào khả thi hơn được nữa cả, đây là 1 nước chiếu bí đối với cả 2 người bọn họ luôn rồi."
"Quả đúng là 1 chủng tộc 'trung lập' nổi tiếng, giờ Aura Guardians dưới thời của anh toàn nhúng tay từ vụ nọ sang vụ kia, khác hoàn toàn so với tổ huấn, nếu tổ tiên, thậm chí là cha mẹ của anh biết được thì liệu họ có tự lên đây để giảng 1 bài đạo lý dài hơn cái sớ cho anh nghe không nhỉ?"
"Họ sẽ hiểu thôi, hoặc căn bản là anh hy vọng rằng họ sẽ hiểu cho quyết định này, dù sao Aura Guardians lại 1 lần nữa bắt đầu lại từ đầu, năm xưa tổ tiên ngay từ đầu đã là chủng tộc nằm trên cùng của chuỗi thức ăn, là 1 trong những đại chủng tộc thống trị lấy tất cả.
Giờ bọn anh chỉ có vài cá thể đi kèm với đó là các chủng tộc khác cũng đã bắt kịp, thậm chí là vượt qua, nếu bọn anh không làm gì đó thì rồi cũng sẽ đi lại lối mòn như 3000 năm trước mà thôi, mà miễn sao Mew đại nhân chấp nhận những hành động này thì anh cũng sẽ ổn mà thôi."
"Nói chung là anh cần hắc lâu can thiệp và trợ giúp mang những đứa trẻ dị nhân khắp nơi trên thế giới này về Okkara chứ gì? Anh nên biết rằng việc này chẳng khác gì bắt cóc cả, đôi khi đi chậm bằng cách thu hút bọn trẻ thông qua dự án ban đầu của Heinz sẽ có những mặt lợi ích to lớn hơn."
"Không cần phải tất cả đâu, chỉ cần những đứa trẻ vô gia cư hoặc sinh sống ở cô nhi viện là được rồi, anh tin rằng sau khi chúng thức tỉnh Quirk thì đã có 1 vài cặp phụ huynh theo khuynh hướng cực đoan rồi, thứ anh cần là những đứa trẻ đó, còn những đứa trẻ vẫn còn đặt dưới sự bao bọc của gia đình thì chắc chắn hắc lâu có thể rải tin tức về ngôi trường đó được nhỉ?
Thể như việc lập ra 1 web đen rồi thao túm các gia đình đã được xác nhận là có con em trong nhà là dị nhân vào, trang web đó sẽ giải thích cho bọn họ về tình trạng của con em mình, nếu bọn họ quyết định tin tưởng thì chắc hẳn sẽ gửi con em mình tới nơi phù hợp hơn với nó thay vì bắt ép nó phải sinh sống trong môi trường độc hại như thế này.
Còn nếu theo phương hướng cực đoan thì cũng chỉ có thể nhờ hắc lâu giải quyết vụ này mà thôi, nói chung là mọi việc đành nhờ em thôi, dù có hơi ích kỷ nhưng trong trường hợp nước rút như thế này thì tốt nhất là nên nhắm tới con đường ngắn và đỡ chông gai nhất trong tất cả."
Avalon nghe thấy vậy thì đưa 2 tay lên véo nhẹ 2 bên má của Riley rồi bắt đầu chơi đùa với nó, cậu hoàn toàn không thể làm gì hơn trong tình huống như thế này ngoại trừ việc để cô ấy làm như vậy, dù sao đây cũng là trường hợp mà cậu cầu cô ấy làm cả.
"Đôi khi không phải gánh vác cái sứ mệnh to lớn gì gì đó thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn rất nhiều nhỉ? Thật sự thì em chỉ mong muốn anh đến cuối cùng vẫn chỉ là 1 đứa nhóc không biết gì thì hơn, có điều việc đó sẽ khiến em phải chờ thêm 1 khoảng thời gian rất lâu nữa trước khi anh trưởng thành nên quả đúng là được cái này thì mất cái kia.
— QUẢNG CÁO —
Còn chuyện của dị nhân thì đương nhiên em sẽ giúp, có điều anh cũng đừng nên mong chờ quá nhiều vào nó, dù sao hắc lâu làm thì có thể làm nhưng thứ quan trọng hơn có đó chính là tâm lý của bản thân gia đình chứ không phải là thao tác của bọn họ.
Tuy hiện tại cả 2 chúng ta vẫn chưa hiểu được thứ này lắm nhưng em tin rằng sẽ sớm thôi, chúng ta sẽ biết được thứ đó sẽ gây ảnh hưởng lớn đến như thế nào trong những quyết định trong tương lai, ngày đó càng đến gần thì lại càng khiến em càng thêm chờ mong."
"Vậy có nghĩa là em đang thức tỉnh bản năng của 1 người mẹ hay chỉ đơn thuần là em đang mong chờ vào thứ đó, anh không ngờ lại em damdang đến như vậy đấy."
Trong khi Avalon vẫn chưa kịp phản ứng với câu nói của Riley thì cậu đang nhanh tay vươn tay lên định sờ đầu cô ấy nhưng tiếc rằng cô ấy đã nhanh hơn 1 nhịp và bắt lấy cả 2 tay của cậu rồi cơ thể cô ấy dần dần nảy nở ra về trạng thái của Tuyệt khiến chiều cao của cả 2 là rất chênh lệch.
Sau đó Avalon tiếp tục kéo 2 tay của Riley lên khiến cậu bị treo lơ lửng trên không trung, mặt đối mặt với cô ấy, có thể nói thế chủ động đang hoàn toàn thuộc về phía của cô ấy, cậu vào lúc này ngoại trừ cố gắng gượng cười rồi nhìn cô ấy với ánh mắt khó hiểu ra thì cũng không biết làm gì hơn.
"Vậy thì sao nào?"
Nói rồi cánh tay của Avalon tiếp tục vuốt ve từ mặt của Riley đi xuống tới ngang ngực rồi dần dần chuyển tới phần bụng, ngang tới đoạn này thì cậu quả đúng là hoảng đến mức không thể nào hoảng hơn được rồi, đương nhiên cô ấy cũng chú ý tới phản ứng sinh lý đang diễn ra trên cơ thể của cậu vào lúc này và cười mỉm.
"Đấy, bản thân anh cũng là kẻ đang rất mong chờ vào ngày đó đấy thôi, đúng hơn là cực kỳ mong chờ mới đúng, mà em đã sớm biết là chủng Aura Guardians có ưu thế cực lớn về mảng duy truyền gen nhưng không ngờ lại 'lớn' đến vậy đấy, hình dạng kia không chịu nổi đâu, quả đúng là những con quái vật trời sinh mà."
Avalon vừa nhìn khuôn mặt vừa đỏ hết cả lên vừa khóc vì xấu hổ của Riley vừa nói khiến cậu không biết tìm cái lỗ nào mà chui, nói thật thì đây chỉ là phản ứng sinh lý bình thường mà thôi, nhất là với những đứa trẻ tầm độ tuổi này đang tới kỳ động dục đầu tiên như cậu nữa.
"Nào nào, đừng khóc nào, em đang khen anh cả đấy, không phải bình thường anh sẽ điềm tĩnh trả lời lại hay sao? Nếu anh cứ mãi khóc như thế này thì em thực sự không thể chịu nổi được nữa đâu, anh nên nhớ rằng ở hình dạng này có đủ khả năng sinh sản rồi đấy."
Tuy Avalon nói vậy nhưng thực sự thì cô ấy cũng không muốn ép Riley vào thế như thế này, việc này sẽ chỉ khiến cậu trở nên tự ti hơn về khoảng chăn gối như thế này, nhưng thực sự thì trêu đùa đối tượng mà mình thích vẫn luôn luôn là 1 phương thức giải trí rất thoải mái, dù sao vụ này là do cậu mà ra cả.
Sau 1 hồi thì cuối cùng Riley cũng khóc xong, thực sự tới bản thân cậu cũng không biết đã bao lâu rồi mình mới được khóc hết mình đến như vậy, cứ như giải tỏa hết toàn bộ mọi cảm xúc mà cậu cố gắng dồn nén xuyên suốt bấy lâu nay vậy, thực sự rất thoải mái.
— QUẢNG CÁO —
Có điều chuyện lúc này thực sự khiến Riley rất giận dỗi, cậu cố tình tránh đi ánh mắt của Avalon rồi quay lưng lại đối diện với cô ấy trong khi đó thì ánh mắt vẫn hầm hố liếc nhìn về phía sau như nói cô ấy mau lại đây dỗ dành cậu để coi như là bồi thường cho hành động khủng bố tinh thần trẻ nhỏ lúc này.
Avalon thấy vậy thì cũng cực kỳ bất ngờ, không ngờ Riley lại có nét như thế này đấy, việc này khiến cô ấy thực sự muốn làm ngay bây giờ nhưng bản tâm cô ấy tự nhắc nhở phần dục vọng của bản thân rằng tốt nhất là nên tuân thủ lời hứa do cả 2 đã đặt ra từ trước.
Thế là hình dạng của Avalon bắt đầu teo nhỏ lại thành Whitney rồi ôm lấy Riley từ đằng sau, thực sự thì ở hình dạng này mang lại cho cậu nhiều cảm giác an tâm hơn, còn ở dạng Tuyệt kia thì cậu luôn có cảm giác cô ấy sẽ đè mình ra bất cứ lúc nào không hay ấy chứ.
Nói về căn bản thì Riley mới tự bật đèn xanh cho Avalon, tiếc là cô ấy không thể nào soi được 1 dị điểm cũng như không ngờ được cậu lại có phần damdang thái quá như vậy nên đã làm ngược lại với thứ mà cậu đang mong chờ, quả đúng là đáng tiếc 1 cơ hội tốt cho cả 2.
Có điều thấy vậy thì Riley cũng thở dài và cảm thấy may mắn vì nói thật thì cậu đang bị dục vọng làm mờ đi tâm trí đôi phần rồi, nếu Avalon mà tiếp tục đi thêm 1 bước nữa thì không cần chờ thêm nữa đâu, bọn họ sẽ làm ngay trên giường tại nhà của Ash trong khi mọi người đang đi ra ngoài để mua đồ cho bữa trưa nay.
Nhờ vào hành động không hiểu ý nhau này của cả 2 nên Riley mới đè nén được phần dục vọng của mình xuống, dù sao cậu cũng chỉ là 1 đứa trẻ 10 tuổi đơn thuần, dù tuổi tâm lý to thật đấy nhưng ở lâu với đối tượng mà mình yêu thì cũng khó lòng mà tránh được nhiều chuyện khác nhau chứ không phải trạch ở trong nhà như thế giới thử thách kia.
May mắn là mọi chuyện vẫn ổn theo 1 chiều hướng nào đó và bản thân Riley cũng hy vọng là nó sẽ thực sự ổn cho tới khoảng thời gian đó, tốt nhất là cậu nên cố gắng tìm nhiều việc để làm nhất có thể để cố gắng quên đi mấy chuyện như thế này mới được.
Mà dạo gần đây Riley cũng quản nhiều chuyện trong gia tộc hơn so với trước trông thấy, đến Stuq còn cực kỳ bất ngờ về chuyện này, dù sao cậu bình thường cũng lười quản, mấy việc như thế này toàn ném hết cho ông ta hoặc Liang giải quyết toàn bộ còn mình thì tiếp tục vui đùa với đám bạn, nói chung là cực kỳ vô trách nhiệm.
Nhưng giờ thì Stuq thực sự cũng chẳng thể nào hiểu nổi tại sao Riley lại đổi tính nhiều đến như vậy, hay là vì gần trở về tới làng rồi nên cậu cảm thấy áy náy rồi tự mình ép buộc bản thân phải làm việc nọ, việc kia nhằm để trở thành 1 tộc trưởng xứng đáng như bao kẻ tiền nhiệm trước đó.
Nhưng sự thật thì chẳng ai biết được là Riley đang cố gắng làm nhiều việc nhất có thể để quên mất đi dục vọng của bản thân, thứ mà đã bị Avalon vô tình lôi ra lúc nãy, có nhiều chuyện rất khó để nói ra, dù sao đến cuối cùng thì gia tộc cũng được lợi cả nên cậu chẳng làm gì sai trong vụ việc lần này cả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.