Chương trước
Chương sau
“ Xin Chào Giratina, đã lâu không gặp, ngươi có muốn hay không trở thành đồng bạn của ta? Không phải nói là, ngươi hãy đi theo và hiệu lực cho ta đi mới đúng.
Ta bảo đảm bảo bao ngươi ăn no, cho ngươi đối thủ tốt để chiến đấu, đảm bảo ngươi ở nơi này sẽ không hề phiền chán và không phải liên tục chạy ra ngoài tìm đối thủ như trước kia nữa.”
Grừ ừ ừ... Gàoooo... Hoàn toàn nghe hiểu lời Lâm Phàm nói, đồng thời nhìn thấu vẻ khinh thị, không coi bản thân là chuyện gì to tát ở trong mắt hắn, Giratina nổi giận rít gào đe dọa, ý nói mau cút khỏi đây đồ sinh vật nhỏ yếu, nếu không ngươi chết chắc.
Lâm Phàm vẫn dửng dưng và làm như không thấy Giratina đe dọa. Hơn nữa đây chính là điều hắn muốn thấy ở Giratina mà.
“ Ồ tính khí còn rất hung dữ mà, nhưng thì tính sao? Với bộ dạng hiện tại của ngươi còn có thể đến cắn ta sao? Đại chiến liên tục bảy ngày bảy đêm, xem bộ dạng kiệt quệ của ngươi thì hẳn là không được rồi. Như vậy thì tiếp chiêu đi... Poke Ball đi thôi...”
Dùng tốc độ cực nhanh, Lâm Phàm móc ra một quả Poke Ball và đem nó ném về phía Giratina. Tốc độ nhanh khiến thân thể to lớn và đang trong tình trạng kiệt sức như Giratina không cách nào né tránh.
Không có gì bất ngờ, Giratina hóa thành một luồng hồng quang và bị thu vào bóng. Nhưng chưa đầy một tích tắc Poke Ball không dung nạp được Giratina và bị nó dễ dàng phá vỡ rồi chui ra ngoài.
“ Thứ này vẫn là vô dụng như vậy, tác dụng chẳng có gì ngoài việc chọc giận mấy con boss dạng này.” Một bên vừa nghĩ, Lâm Phàm đồng thời tung ra quả Poke Ball tiếp theo.
“ Thật là dẻo dai mà, để ta xem ngươi có thể chịu đựng đến bao giờ? Poke Ball đi...”
Giratina phát ra một tiếng thét dài giận dữ không cam lòng, sau đó lại bị Poke Ball nhốt lại. Tuy rằng thứ nhỏ bé này không thể nào thật sự vây nhốt nó, nhưng đối với Giratina thì đây dường như là một sự sỉ nhục.
Càng tức giận và cảm thấy sỉ nhục hơn là biểu cảm của tên nhân loại nhỏ bé kia. Một biểu lộ coi khinh nó rõ ràng. Hơn nữa còn cả cái cách làm đáng ghét của đối phương khiến cho Giratina không tài nào chấp nhận được.
Là một chiến thần, nó có thể bị đánh phục, làm sao có thể bị một kẻ đáng ghét như vậy, dùng cách hèn hạ này để mưu đồ thu phục bản thân. Tức giận, phẫn nộ, thật sự rất rất tức giận và phẫn nộ.
Nếu thực lực khôi phục và cho nó cơ hội. Nó muốn đem kẻ nhỏ yếu này bắt lại, đem đối phương chà đạp một trận tơi bời, sau đó mới đem đối phương triệt để giết chết để phát tiết mối giận trong lòng nó.
Chỉ tiếc là trong lúc này không có chữ “nếu” nào xảy ra và hiện tại Giratina chẳng thể làm gì khác hơn là chui ra chui vào từng quả Poke Ball một và tích tụ càng ngày càng nhiều sự tức giận và phẫn nộ ở trong lòng...
.......
Sau một hồi nếm trải tư vị phải liên tục chui ra vào lại những quả Poke Ball, Giratina cũng có đủ thời gian để khôi phục một phần thực lực vốn có. Đây cũng là lúc nó có thể điều động được thân thể khổng lồ của mình, né tránh đi những cú ném của Lâm Phàm.
Đồng thời đó cũng là lúc Giratina có sức lực để bắt đầu phản công, để bắt đầu truy đuổi kẻ đã khiến nó phải chịu đựng nỗi ô nhục lớn nhất trong cuộc đời mình này.
Nhưng vấn đề lại nối tiếp vấn đề.
Dù cho đã khôi phục một phần thực lực nhưng Giratina lại nhận ra, nó bắt Lâm Phàm không hề có cách nào. Cứ mỗi lần nó lao đến thì lại là một lần kẻ kia ở thời khắc mấu chốt biến mất trước mặt nó và xuất hiện ở một bên với vẻ mặt giễu cợt nó.
Dựa vào khả năng < Thuấn Gian Di Động >, bằng vào thực lực của chính bản thân mình, Lâm Phàm đã có thể dễ dàng làm được một điểm này...
Điều này lại góp phần gia tăng thêm điểm nộ khí ở trong lòng Giratina.

Mặc dù vậy nhưng Giratina vẫn kiên trì đuổi bắt Lâm Phàm, bởi vì thực lực của nó ở trong trạng thái đuổi bắt, không được coi là chiến đấu này, tiêu hao quả thật quá ít. Từ đó thực lực và thể lực của nó đang mỗi thời mỗi khắc khôi phục lấy.
Giratina tin chắc rằng, chỉ cần thực lực của bản thân khôi phục đầy đủ thì bắt lấy đối phương sẽ là chuyện dễ như trở bàn tay, đến lúc đó nó sẽ càng thoải mái hơn khi phát tiết được mối lửa giận trong lòng đang càng ngày càng lớn này.
Khi thực lực của Giratina khôi phục đến hai thành lúc, nó đã sử dụng được một số chiêu thức gia tốc để tiến hành đuổi bắt Lâm Phàm. Nhưng dựa vào phản ứng mau lẹ, Lâm Phàm vẫn tránh né đối phương một cách dễ dàng.
Khi thực lực của Giratina khôi phục đến bốn thành. Nó bắt đầu sử dụng một số chiêu thức công kích về phía Lâm Phàm, nhằm phong tỏa đường đi của hắn. Nhưng vẫn không có gì dùng.
Dựa vào < Thuấn Gian Di Động > và < Niệm Lực Hộ Thể > hai kỹ năng này, Lâm Phàm vẫn dễ dàng tránh nặng tìm nhẹ trong hàng loạt công kích mà Giratina tung ra và trốn tránh một cách dễ dàng.
Khi thực lực của Giratina khôi phục đến sáu thành có thừa thì cũng là lúc nó đã phẫn nộ đến đỉnh điểm khi vẫn không bắt được Lâm Phàm. Thế là nó dùng ra đại chiêu của mình, tiềm ẩn vào hư vô và công kích Lâm Phàm một cách bất ngờ.
Đối với bình thường huấn luyện gia, đối đầu với Giratina dạng này thần thú, đã sớm phải gọi ra Pokemon thì mới có tư cách cùng đối phương đối chiến.
Nhưng Lâm Phàm thì lại khác. Dù Giratina đã khôi phục được sáu thành thực lực, nhưng Lâm Phàm vẫn chưa cảm nhận được áp lực để hắn phải nhờ đến sự trợ giúp của mấy con Pokemon.
Ngay cả khi đối phương đã dùng ra đại chiêu và tiềm ẩn ở một bên chờ thời cơ tóm gọn hắn thì cũng là như vậy.
Không những không cảm thấy đây là một hồi nguy cơ, Lâm Phàm còn cảm thấy đây là một hồi cơ hội khó được để hắn tiếp tục nâng cao phản xạ của bản thân. Cùng với đó là tinh thần lực dò xét.
Khi mà một kẻ to xác và mạnh mẽ như Giratina tiềm ẩn ở bên cạnh mà hắn lại không thể nào phát hiện ra sự tồn tại của đối phương, điều này khiến hắn tự cảm thấy thất vọng về bản thân mình.
Cho nên hắn cần áp lực đến từ Giratina để hoàn thiện bản thân. Dù sao đối phương cũng là kẻ cao ngạo, chắc chắn sẽ không lựa chọn trực tiếp kết liễu hắn.
Dựa vào những gì hắn vừa làm ra thì hắn tự biết lấy, Giratina không trước tiên đem hắn bắt lại và giày vò một phen, thì nó làm sao có thể cam lòng. Dạng này tự nhiên sáng tạo cho hắn một hoàn cảnh tập luyện quá tuyệt vời, tội gì mà không tận dụng cơ chứ.
Thế là sau khi Giratina dùng < Shadow Force > tiềm ẩn ở một bên, Lâm Phàm cũng từ từ dừng hẳn ở giữa không trung, sau đó nhắm mắt tĩnh tâm, tập trung cảm nhận tất cả những biến đổi dù chỉ là nhỏ nhất ở xung quanh.
Chưa đầy một giây sau, Lâm Phàm trong lòng thầm nhủ hai chữ “ Đến rồi”. Nhưng hắn cũng chỉ kịp mặc niệm hai chữ này, bởi ngay tức khắc hắn đã bị Giratina đụng bay.
Có điều như hắn dự đoán, Giratina không muốn hạ sát thủ đối với hắn và một kích này nó ra tay cũng rất biết nặng nhẹ. Kết hợp thêm thân thể Quán quân cấp bậc phá lệ mạnh mẽ của Lâm Phàm, thì một kích này gây cho hắn thương tổn không phải là quá nghiêm trọng.
Đơn giản là mấy căn xương sườn bị đụng lệch vị trí, cảm giác khó thở và đau nhức kịch liệt ập đến cùng một lúc mà thôi. Thật sự không đáng ngại khi có hai tấm bùa hộ mệnh chưa dùng tới là Celebi và Victini ở bên người...
“ Nào đến đi, lại lần nữa...” Không hề sợ hãi, Lâm Phàm khàn khàn thở dốc nhưng vẫn cố gào về phía Giratina khiêu khích.
Một kích đắc thủ khiến cho đối phương khó chịu, nhưng thấy biểu hiện của hắn Giratina không những không vui, trái lại còn ôm thêm nộ vào người. Nó một lần nữa sử dụng < Shadow Force >, tiềm ẩn và tiếp tục chờ thời để đánh về phía Lâm Phàm.
Lần này là từ phía sau lưng hắn và uy lực càng mạnh hơn lần trước gấp bội. Thân thể Lâm Phàm bị đụng bắn thẳng về phía trước, miệng phun máu tươi.
“ Khốn kiếp ta còn chưa có chuẩn bị kỹ càng... Nhưng xuất kỳ bất ý cũng tốt. Dẫu sao là ở trên chiến trường ta cũng không thể nào mong kẻ địch sẽ nương tay với ta...
Biết đâu sau này gặp phải kẻ địch như Giratina vậy, ta còn chưa kịp tung ra Pokemon thì đã bị đối phương giết chết, như vậy làm sao bây giờ? Cho nên cần chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào...”
“ Giratina ngươi chưa ăn cơm sao? Lại tới...”
Oành... Oành... Đùng... Uỳnh...
“ Ọe không xong rồi... Đầu óc ta đã bắt đầu mê muội... Celebi mau chữa trị, Victini mau giúp ta cản lại một chiêu...”
Nôn ra một ngụm máu lớn, sau vài lần tiếp tục khiêu khích Giratina và bị đụng đương nhiên là càng ngày càng mạnh. Lâm Phàm đều sắp bị ngược đến không còn hình người và đầu óc dần lâm vào trạng thái hôn mê.
Lúc này hắn mới nhờ đến sự giúp đỡ của hai con Pokemon.
Nhưng ngay sau vài hơi thở, khi thân thể còn chưa được chữa tốt, chỉ là tinh thần nhận được sự thanh tỉnh cần có, Lâm Phàm đã một lần nữa để cho hai con Pokemon dừng hỗ trợ và tiếp tục tự mình đối mặt với sự trả thù và cơn thịnh nộ của Giratina.
“ Chỉ cần phản xạ đủ nhanh ta có thể làm ra phản ứng trước khi Giratina xuất kỳ bất ý tấn công tới... Chỉ cần tinh thần lực của ta đủ mạnh, ta có thể mỗi thời mỗi khắc duy trì bản thân tỉnh táo để ứng phó với nguy hiểm cận kề...”
“ Vì sinh tồn và có khả năng đối đầu với những kẻ địch mạnh hơn nữa, ta cần làm được một điểm này...”
“ Giratina tiếp tục... TỚI ĐI!!!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.