Chương trước
Chương sau
Sự rời đi của Lâm Phàm lập tức để nhiều người ở đây ghé mắt nhìn theo! 
Bởi tất cả cũng không phải kẻ mù, chỉ có người trong cuộc là nữ hoàng của bọn họ không biết, nhưng bọn họ lại có thể nhìn được rõ ràng động tác của Lâm Phàm ở trong mắt. 
Khi mà hai người chẳng biết từ bao giờ đã độc chiếm vị trí ở trung tâm sân khấu, cực kỳ hấp dẫn ánh nhìn. Để rồi nhìn thấy nữ hoàng bị người khinh nhờn ngay trước mặt, đám quần thần bắt đầu lộ ra địch ý với hắn.
Có điều tức giận thì lại như nào? Ghen ghét thì lại làm sao? Bất bình thì giải quyết được gì? Tất cả đều bị Lâm Phàm làm lơ, bởi chẳng có ai làm được gì hắn và lấy thực lực của hắn cũng chẳng hề sợ đám người ở đây gây sự với mình.
Không có đi tìm hắn gây sự, phải nói là may mắn cho đám người này mới đúng!
Còn vị nữ hoàng của họ kia, sau khi rời buổi tiệc, mang theo suy nghĩ hỗn loạn trong đầu mà trở về phòng, giấu mình vào chăn lớn. Một đêm này nàng cũng là lần đầu tiên được trải qua cảm giác, vì một người nam nhân mà thao thức...
Lâm Phàm thì lại khác, không phải là sơ ca và cũng chưa bao giờ vì nữ nhân mà thao thức, sinh hoạt của hắn khi thêm vào sự xuất hiện của Eileen thì vẫn diễn ra như thường.
Hơn nữa lúc này sự chú ý của hắn đã bị một thứ khác hấp dẫn đi. Hấp dẫn sự chú ý của hắn chính là thanh quyền trượng được xem là thánh vật của tiểu vương quốc này kia.
Thứ làm hắn chú ý nhất chính là viên kim cương to bằng nắm đấm gắn trên đỉnh của thanh quyền trượng này. 
“ Nếu một viên kim cương to cỡ này đặt ở địa cầu, hẳn là có thể cho ta ngay tức khắc trở thành tỉ phú rồi!”
Có điều ở trên thế giới này, kim cương hay đá quý đều không phải là thứ gì đó quá hiếm lạ, khi chúng có quá nhiều, vì thế mà người ta xem đó không phải bảo vật mà chỉ là đồ trang sức bình thường mà thôi.
Nhưng kim cương thì vẫn là kim cương, dù không có giá trị nhưng vẫn là đẹp. Lâm Phàm mở ra tinh thần lực để nghiên cứu cấu trúc của cây gậy này, chuẩn bị lấy viên kim cương này lấy xuống, để đem về nhà làm đồ trang trí.
Tinh thần lực vừa mở ra, dị biến lập tức nảy sinh khi mà tinh thần lực của hắn dễ dàng xuyên thấu viên kim cương này, đồng thời hắn cũng dễ dàng nhìn thấy được bên trong dường như chứa đựng lấy một thân ảnh bị vây nhốt.
Để rồi tinh thần lực của Lâm Phàm dễ dàng xuyên phá tầng kia phong ấn và sinh vật bên trong dễ dàng phá phong mà ra. 
Một luồng bạch quang cũng ngay lập tức từ nơi đó thoát ra, như cái cách thả ra một con Pokemon từ quả cầu Poke vậy, bạch quang nhanh chóng thành hình, một con Lucario đang trong trạng thái nhắm nghiền hai mắt xuất hiện trước mặt Lâm Phàm.
Con Lucario tồn tại xuyên suốt không biết qua bao nhiêu năm tháng này vừa mới ra đến sau lập tức mở ra tinh thần lực để dò xét xung quanh.
Rất nhanh nó phát hiện được một nguồn sức mạnh Aura phát ra từ một tên nhân loại cực kì khổng lồ. Với suy nghĩ có chút hỗn loạn, nó lập tức nhầm tưởng đây là vị chủ nhân trước kia của mình.
“ Chủ nhân! Tại sao? Tại sao khi đó người lại bỏ ta ở lại và rời đi một mình... Tại sao!”
Một thanh âm trầm thấp đột nhiên truyền thẳng vào trong đầu của Lâm Phàm khiến hắn có chút bất ngờ. 
“ Thật không ngờ một con Lucario lại có thể học được thần cấp khả năng - truyền âm. Thứ mà đến Thần thú cấp bậc Pokemon cũng chưa chắc đã có thể sở hữu được.”
Đồng thời từ lời nói của đối phương, Lâm Phàm cũng biết, đang có một sự hiểu lầm ở đây.
“ Ta không phải là chủ nhân của ngươi!”
Một thanh âm xa lạ vang lên trong đầu của Lucario làm cho nó như bị kinh lôi bổ trúng, thông tin không muốn nghe này đem nó đề tỉnh lại phần nào đó. Cố gắng mở to mắt chó, Lucario lúc này mới hoàn toàn tin tưởng, khi sự thật đã phơi bày rõ ràng trước mắt.
“ Ngươi là ai? Tại sao lại có được nguồn sức mạnh giống chủ nhân của ta? Chủ nhân của ta ở đâu?” Giây phút hoảng loạn, Lucario gấp gáp tra hỏi Lâm Phàm để biết được những điều muốn biết.
Thậm chí là nó còn ngay lập tức cậy mạnh, lao lại để chuẩn bị tiến hành ép cung Lâm Phàm, phòng khi kẻ trước mặt này không chịu phối hợp.
Có điều Lucario vừa mới sáp lại đã lập tức bị Lâm Phàm nhanh, gọn, lẹ, tung ra một cước đạp bay lại phía sau. Đâm sầm vào một thân cây gần đó.
Nếu không phải con này Lucario đối với hắn không hề có sát ý, Lâm Phàm đã không nương tay và để cho con Lucario này có được cơ hội để sống tiếp.
Đau nhức lập tức để cho Lucario thanh tỉnh lại và biết rõ được, kẻ trước mặt nó này so với chủ nhân của nó đáng sợ hơn quá nhiều. Khi mà sức mạnh của đối phương quả thật là quá mức kinh khủng...
Còn Lâm Phàm lúc này mới nhớ đến bức họa cổ mà hắn gặp được ở tòa đại điện trong buổi tiệc vừa xong kia. Nơi vẽ lấy vị anh hùng đã mang lại hòa bình cho vùng đất này, một tên nam tử cầm trong tay thanh quyền trượng này và đứng bên cạnh là một con Lucario.
“ Không lẽ con Lucario này là con Lucario trong truyền thuyết đó? Nếu vậy thì cũng chẳng trách nó sử dụng được tiếng người và có thể sở hữu khả năng truyền âm...”
Tuy ăn một lần thua thiệt, nhưng Lucario vẫn không tin tà và cho rằng đối phương mạnh hơn chủ nhân nhưng không có nghĩa là mạnh hơn nó. Ban đầu do bản thân sai lầm cho nên đối phương mới có thể đắc thủ mà thôi! 
Chính vì thế khi đau nhức qua đi và vừa gượng dậy được sau, Lucario lập tức lao về phía Lâm Phàm một lần nữa. Nhưng lần này bộ dạng của nó là hoàn toàn nghiêm túc như đối đầu đại địch vậy.
Chẳng muốn cùng một con Pokemon cấp bậc này so đấu, Lâm Phàm tung lên một quả cầu Poke, đem Lucario của hắn thả ra, để nó cùng con Lucario này vui đùa đi.
Xuất hiện sau, Lucario lập tức thế Lâm Phàm dễ dàng cản lại một cú đấm của con Lucario kia tung ra chỉ bằng một tay. Đồng thời nhấc chân, tung một cú sút về phía đối phương. 
Công kích bị cản lại, hơn nữa còn bị đối phương phản công với tốc độ cực nhanh, nhưng con Lucario cổ này vẫn kịp thời dùng một đòn lên gối, cản lại nhất cước của Lucario, đồng thời mượn lực bay người về sau.
Đã ở trong bóng một thời gian khá dài, Lucario của Lâm Phàm cảm giác như nó bị cầm tù vậy. Để rồi khó khăn lắm mới được trọng dụng và thả ra, hơn nữa còn phải đối mặt với một đối thủ được xem là đồng tộc và không hề yếu.
Lucario làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho đối phương. Hừng hực chiến ý bộc phát, Lucario lập tức ép đến, < Bone Rush > sử dụng ra, một cây gậy dài hình khúc xương xuất hiện trong tay, Lucario thuần thục vung lên, vụt về phía đối phương.
< Bone Rush > cũng đồng dạng được con Lucario kia dùng ra, giơ ngang khúc xương của mình lên đầu, đem cú vụt mạnh của đối phương cản lại.
Nhưng nó cũng suýt chút nữa phải ngã khuỵu và quỳ gối trước Lucario của Lâm Phàm, khi mà nó đánh giá đúng thực lực của Lucario, nhưng lại đánh giá quá thấp sức mạnh thân thể bá đạo mà Lucario sở hữu.
Phải biết giờ đây, thân thể của Lucario ẩn chứa sức mạnh đang từng ngày hướng đến thánh thú thân thể mà phát triển và nguồn sức mạnh ẩn chứa trong nó cũng không hề thua kém đám thánh thú hệ Fighting kia.
Thậm chí là còn có thể vượt xa bọn chúng ở trong tương lai, với nguồn sức mạnh tổng hợp trong thứ hỗn huyết mà nó nhận được, vẫn còn đang sinh sôi kia trong thân thể nó kia...!
Công kích bị đối phương đỡ được mà không gục xuống khiến Lucario có đôi chút bất ngờ trước sức mạnh của đối thủ. Nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến việc nó tung ra thêm một cú vụt khác, tiếp tục từ trên cao bổ xuống đầu đối thủ.
Nhưng lần này cây gậy xương chó trong tay kia được nó gia trì thêm hệ Rock sức mạnh của tự thân, khiến cho nó trở nên nặng nề và trầm trọng hơn bao giờ hết. 
Bề ngoài công kích của đối phương không hề thay đổi, nhưng con lão luyện Lucario này lại ngay lập tức bằng trực giác của mình cảm nhận được vô tận nguy cơ.
Không dám tiếp tục đón đỡ, ngay lập tức bứt ngược lùi lại phía sau tránh đi mũi nhọn rất nhanh được Lucario đưa ra và thực hiện thành công.
Để rồi sau một tiếng ầm vang khi Lucario của Lâm Phàm bổ hụt xuống mặt đất, thì con Lucario cổ kia cũng thấy được rõ ràng, mặt đất lập tức tràn ngập vết rạn như gương vỡ và tiếp tục lan tràn ra xung quanh như một cơn địa chấn. 
Bụi bặm mù mịt do đất đá bị phá toái cũng tự động mà sinh, che đậy toàn bộ tầm mắt... Tất cả đều biểu thị rõ ràng thứ sức mạnh mà Lucario dồn vào một gậy này là kinh khủng cỡ nào!!!
Chỉ là khi bụi mù còn chưa tán đi, thị lực còn chưa được khôi phục, thì đối thủ của nó đã bắt đầu động, lao vào lớp bụi mù, tiến hành tinh chuẩn ám toán Lucario của Lâm Phàm...
Khi Lucario còn đang phải lấy tay che mắt để bảo vệ thị giác của mình khi ở trong chính lớp bụi mù mà nó tạo ra, thì lúc này nó đã phải đón nhận một chiêu < Aura Sphere > của đối phương, đánh thẳng vào ngực và đem nó bắn bay ra ngoài.
Rồi viên cầu kia lần nữa nổ tung, khiến cho thân thể của Lucario như diều đứt dây, rơi rụng, đập mạnh xuống mặt đất ở phía xa.
Bụi mù tán đi, con Lucario kia mới từ từ mở ra đôi mắt đang nhắm chặt của mình và nhìn về phía xa, đang lồm cồm bò dậy, Lucario của Lâm Phàm.
Không như Lucario của Lâm Phàm, con Lucario cổ này còn sở hữu một khả năng đặc biệt, nhờ vào việc vận dụng Aura chi lực. Đó chính là tinh thần lực dò xét!
Từ đó nó không hề phải chịu tầm nhìn hạn chế như Lucario của Lâm Phàm và có thể dễ dàng tìm được đối phương vị trí, tung ra công kích một cách chớp nhoáng, không cho đối thủ có khả năng phòng bị...
Ăn thua thiệt, Lucario không cam lòng và phát ra gào thét! Nhấc lên thân thể, nó lập tức đồng dạng sử dụng ra < Aura Sphere > chiêu thức. Nó muốn cho đối phương biết, ở một chiêu này, ai mới là kẻ mạnh hơn.
Hai tay chắp ngang hông tạo thành thế thủ, một quả cầu năng lượng màu trắng bạc nhan sắc được hình thành. Lucario lúc này gia trì hệ Steel lực lượng vào < Aura Sphere >, để tạo cho đối phương cấp độ lớn nhất thương tổn...
Ở phía bên kia, con Lucario cổ vẻ mặt bình tĩnh, không như Lucario cần thời gian ngắn để tụ lực, nó đơn giản là giang ra hai tay, hai quả cầu năng lượng < Aura Sphere > đã được tạo thành và lập tức bắn về phía Lucario của Lâm Phàm.
Để rồi đợi đến khi Lucario của Lâm Phàm tung ra được công kích của bản thân, thì hai viên cầu kia đã song song tiến đến, ba viên cầu ở khoảng cách gần nó hơn va chạm và nổ mạnh.
Lucario của Lâm Phàm lại là người ăn thua thiệt, khi phải hứng chịu dư ba của vụ nổ và lần nữa bị đẩy bay ra phía sau...
Không cần tích tụ lực lượng, hai tay đưa lên đầu, con Lucario kia đã dễ dàng ngưng tụ ra được một viên cầu năng lượng Aura khác và tiếp tục không lưu tình mà bắn về phía Lucario...
Nhưng ngay lúc này, bị đánh bay hai lần cộng thêm những đau đớn phải chịu và không chịu được cảm giác thua thiệt quá nhiều trước đồng tộc như này, Lucario của Lâm Phàm triệt để phẫn nộ rồi...
Dã tính kích phát, hai mắt lập tức xung huyết, bộ móng vuốt đột nhiên dài ra, dùng hai tay cào xuống mặt đất tạo thành những vết xé dài, lập tức đem thân thể bị đẩy ngược ổn định và dừng lại.
Cả người bao phủ trong một tầng huyết quang dày đặc. Dùng ra móng vuốt của bản thân, Lucario đem quả cầu bắn đến kia chém thành hai nửa!
Sau đó nó dùng bốn chân chạy chồm, như một con thú săn mồi, lấy tốc độ cực nhanh lao về phía kẻ địch...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.