Chương trước
Chương sau
Nhưng có điều có một số việc càng không mong nó xuất hiện nó lại càng bất ngờ xuất hiện, sợ điều gì thì điều đó lại càng đến nhanh hơn như tạo sự bất ngờ.
Dù sự bất ngờ này làm cho bản thân người nhận hoàn toàn không vui...
Khi mà Lâm Phàm vừa nghĩ đến thân ảnh của Yveltal sau, đột nhiên hắn cảm giác không gian trong khu rừng xung quanh vốn đã u tối kia lại càng tối đen thêm một phần.
Đang là ban ngày thời gian, dù cho có mưa bão cũng không thể tối đến như đêm đen như vậy. Sống trong khu rừng này đã có một đoạn thời gian Lâm Phàm đương nhiên nhận ra sự khác thường.
Suy nghĩ đầu tiên trong đầu hắn lúc đó là “ Có biến!”...
Dạng này biến cố khiến nhạy cảm Lâm Phàm tâm lý cảm thấy không thoải mái và có chút bất an. Cảm giác này càng tăng cao khi một tiếng quái khiếu lanh lảnh, vang vọng cả vùng đất nơi đây và truyền đến tai hắn.
Không có thời gian nghĩ ngợi gì thêm, khi trong tinh thần lực phạm vi không dò ra được kết quả kiểm tra hắn muốn. Lâm Phàm lập tức phá tan đám cành lá rậm rạp trên đầu, vọt thẳng hướng không trung, dùng mắt thường quan sát tình hình xung quanh để được rõ ràng.
Vừa phá tan lớp lá cây dày đặc che khuất tầm nhìn kia Lâm Phàm bị hoàn cảnh xung quanh làm cho mi đầu cau lại, vẻ mặt cũng bắt đầu nghiêm túc lên sau khi đánh giá.
Bởi vì lúc này đây mây đen dày đặc đã đem bầu trời của một vùng rừng rộng lớn nơi đây bao phủ, trong đó có cả trên đỉnh đầu Lâm Phàm vị trí.
Và từ trên cao quan sát, không khó để hắn có thể nhìn thấy và đoán ra nguyên nhân đầu nguồn của tất cả những biến đổi bất thường này.
Khi ở phía xa, bên ngoài phạm vi tinh thần lực kia, Lâm Phàm thấy được thân ảnh mà hắn thật sự không muốn gặp phải nhất lúc này đang phiêu phù ở trên không trung đằng xa kia. Đó là kẻ mà hắn vừa mới nghĩ đến trong đầu “ Yveltal thân ảnh.”
“ Thật sự là đen đủi, đen đến hết thuốc chữa... Không ngờ ta còn có nội tại ẩn đó là miệng quạ đen đặc tính... Tại sao vào đến Kalos sau ta có cảm giác mình đang từ con cưng của trời quay ngoắt 180 độ thành một tên nghịch tử bị trời đày đâu???”
Dần dần qua đánh giá Lâm Phàm tâm bắt đầu bình tĩnh lại và thở phào một hơi khi thấy được con này Yveltal không phải là nhằm vào hắn mà đến và nó hình như chỉ là ngẫu nhiên đến nơi này mà thôi.
Nhưng điều này cũng không khiến mi đầu của Lâm Phàm giãn ra khi mà phương hướng và Yveltal đang ở kia lại là phương hướng mà Frogadier và Gligar hai tiểu gia hỏa này hướng đến.
Tính toán, dù Yveltal ở rất xa vị trí của hắn và Frogadier cùng Gligar mỗi lần ra ngoài tập luyện đều cách hắn không quá xa, nhưng chúng ra ngoài đã khá lâu và khoảng cách hiện tại của chúng chắc chắn cách cũng không quá xa Yveltal vị trí đi.
Đang suy nghĩ hai tiểu gia hỏa sự tình, một tiếng quái khiếu từ Yveltal một lần nữa phát ra như để cảnh cáo những sinh vật nơi đây mau chóng rời đi nếu không muốn chết và cũng đề tỉnh luôn Lâm Phàm.
Không chút nghĩ ngợi Lâm Phàm thả ra Shiny Metagross cưỡi lên nó, để nó sử dụng ra Meteor Mash kỹ năng, phá tan lớp cây cối chắn đường ở trong rừng.
Lâm Phàm lựa chọn ở tầng rừng thấp phi hành để tránh cho Yveltal chú ý và bắt đầu đi tìm hai tiểu gia hỏa kia một cách nhanh nhất có thể.
Bởi hiện tại hắn tự biết lấy đối mặt là đánh không lại một con đã tồn tại trong truyền thuyết hàng trăm hàng ngàn năm trước sinh vật và chắc chắn đã đạt đến Thần thú cấp này...
Shiny Metagross dùng tốc độ nhanh nhất phá tan cây rừng cản đường và lao thẳng về phía trước để còn tìm về đồng bạn và rời đi mảnh đất thị phi này.
Lâm Phàm thả ra tinh thần lực bao phủ 500 mét khu vực xung quanh để tìm kiếm hai tiểu gia hỏa thân ảnh đồng thời âm thầm cầu nguyện. Cầu cho hai tên này có thể thông minh hơn chút và nhận ra nguy hiểm trên đầu chúng để sớm chạy về phía hắn...
Thời gian từng giây, từng phút trôi qua. Lâm Phàm khoảng cách là càng ngày càng gần Yveltal vị trí và hắn cũng gặp được rất nhiều Pokemon hoang dã chạy ngược với mình để tìm đường thoát thân sau khi Yveltal buông lời “cảnh cáo”.
Đáng tiếc trong đó lại không có thân ảnh của hai tiểu gia hỏa trong đội của hắn.

Điều này làm cho Lâm Phàm có giao hợp mẫu thân chúng xúc động. Vì đến mấy con Pokemon nhỏ còn biết có nguy hiểm sắp đến, tại sao lâu như vậy chúng còn chưa có quay đầu chạy lại dấu hiệu...
Kì thật Lâm Phàm là trách oan hai con Pokemon của mình, bởi vì thời gian cũng qua mới có 3 phút đồng hồ. Chỉ là lo lắng an nguy của chúng khiến cho hắn cảm giác thời gian như dài ra và đã qua thật lâu mà thôi.
Hơn nữa còn một vấn đề, đó là lần này hai tiểu gia hỏa đi có chút xa. Vì Frogadier muốn tìm một đối thủ thích hợp đủ cho Gligar có thể dựa vào đó mà đột phá Tinh anh cùng Chuẩn thiên vương bình cảnh.
Có điều đen đủi là vị trí của chúng gần như là ở ngay gần dưới vị trí mà Yveltal chọn để dừng chân.
Dù đã sớm cảm thấy nguy hiểm và chạy về, nhưng với thực lực cùng tốc độ của hai tiểu gia hỏa thì khoảng cách xa như vậy chạy về tiêu tốn thời gian dài cũng là điều dễ hiểu...
Khoảng cách của Lâm Phàm và Yveltal cũng theo quá trình tìm kiếm đó mà cực tốc rút ngắn.
Lại qua hai phút thời gian, khi mà Lâm Phàm vị trí đều đã cảm nhận được Yveltal kinh khủng khí tức bao phủ trong phạm vi, nhưng hắn vẫn chưa thấy được hai tiểu gia hỏa thân ảnh.
Điều này làm cho Lâm Phàm có quay đầu chạy trước bỏ mặc hai tên không biết trời cao đất rộng này suy nghĩ.
Bởi miệng quạ đen của hắn đã mở lời và biết đâu bất ngờ Yveltal không nhìn thấy hắn thì không sao, nhìn thấy hắn xong nó lại ưa thích vẻ đẹp của hắn và cho hắn vào bộ sưu tập tượng đá của nó thật thì làm sao bây giờ?
Dù biết làm một pho tượng đá có thể bất tử bất diệt, trường tồn với thời gian. Nhưng đó cũng là một kiện hoàn toàn không thú vị và rất nhàm chán sự tình. Cho nên hắn không muốn...
Nhưng ai bảo chúng là Pokemon của hắn đâu. Cho nên bỏ qua an toàn của bản thân, dù cho có nguy cơ thành tượng đá hắn cũng phải đem hai tiểu gia hỏa tìm về...
.............
Cuối cùng điều gì đến cũng đến từ trên không trung.
Mười lăm phút kiên nhẫn thời gian của Yveltal ban tặng cho đám sâu kiến ở dưới chân nó cũng đã hết. Yveltal cần cải tạo lại vùng đất, hay chính xác là “tổ mới” của nó để trở nên phù hợp với nó nhất.
Để nó còn có thể thoải mái mà tiếp tục chìm vào giấc ngủ, dù cho mới tỉnh lại không lâu trước đây.
Phát ra một tiếng quái khiếu cuối cùng để báo hiệu tất cả bắt đầu, Yveltal bắt đầu sử xuất sức mạnh như tử thần của mình để biến nơi đây thành một “vùng đất chết” như cái cách mà nó đã làm trước kia.
Chỉ thấy trên bầu trời mây đen bắt đầu điên cuồng lăn lộn đồng thời hình thành một vòng xoáy vô cùng to lớn. Sau đó khí lưu hình thành lốc xoáy và bắt đầu phủ xuống Yveltal vị trí.
Đi qua Yveltal vị trí sau, vốn là bình thường gió xoáy lại bị nhiễm liên màu tím lôi quang lập lòe, phân tán như những con rắn nhỏ ẩn hiện ở trong đó.
Thêm vào dạng này lôi điện. Vốn không có gì đặc biệt tự nhiên giông bão lại trở nên không đặc biệt. Khi cảm giác nó mang đến đó là hắc ám, là tuyệt vọng, tràn ngập tử vong khí tức.
Gió lốc trải qua Yveltal “tẩy lễ” trở thành âm phong của tử thần, chúng từ thiên không phủ xuống đại địa và bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của chúng.
Chỉ thấy những nơi bị âm phong cuốn tới sau, dù là đất đai hay cây cối đều mất đi tất cả sinh cơ và biến thành tử vật đen thùi lùi.
Những con Pokemon yếu ớt chậm chân và chưa kịp rời đi kia chỉ có một kết cục bi thảm duy nhất, đó là bị âm phong bao phủ. Dù là ở trong đất, trên mặt đất hay là bầu trời phạm vi đều không tránh khỏi bàn tay của tử thần.
Thống khổ hơn cây cối, đó là chúng không chết ngay mà thừa nhận thống khổ không thể tả trước khi chết, khi mà thân thể chúng bị hòa tan dần dần và biến thành mủ nước. Dãy dụa, lê lết,... đều không thể tránh khỏi kết quả là thành một phần của vùng đất chết nơi đây.
Dùng tốc độ không nhanh không chậm, âm phong khuếch tán ra bốn phương tám hướng, rất nhẹ nhàng như một cơn gió thu thổi qua. Kinh khủng là nó đem tất cả sinh cơ cuốn đi và những gì nó gặp được trên đường đi đều biến thành vật chết...
Ngọn gió này bình tĩnh không có nghĩa là sinh vật sống ở nơi đây bình tĩnh được. Khi mà trong mắt chúng đây so với thiên tai còn đáng sợ hơn.
Bởi tốc độ càn quét của ngọn gió kia không nhanh không chậm kia đều đã có thể sánh ngang với tốc độ của Thiên vương cấp Pokemon. Dạng này rơi vào mắt những con Pokemon nhỏ đem đến cho chúng khủng hoảng là có thể nghĩ....
.............
Trở lại với Lâm Phàm.
Lúc này giác quan thứ sáu cho Lâm Phàm biết độ nguy hiểm của tình hình hiện tại đã đạt đến đỉnh điểm, không phải cho hắn mà là cho hai con Pokemon của mình.
Bởi trên trời hình thành âm phong một khắc kia hắn đều đã cảm nhận được tử vong mùi vị kéo đến với chúng.
Đến đây hắn không tiếp tục cố kị hay quan tâm việc Yveltal phát hiện ra khí tức của Shiny Metagross và hắn nữa
Tập trung một phần tinh thần chìm vào thức hải, vận dụng ra kĩ năng tiến hóa Mega. Shiny Metagross cũng theo đó mà tiến vào trạng thái Mega tiến hóa.
Tiến vào trạng thái đỉnh phong nhất, mọi mặt thuộc tính của Shiny Metagross đều được tăng lên, kể cả tốc độ. Chỉ có điều khí tức của nó lại hoàn toàn bại lộ ra bên ngoài. Nhưng đây cũng không phải lúc lo lắng chuyện này.
Dùng tốc độ của một quả tên lửa Mega Shiny Metagross mang Lâm Phàm phóng về phía trước để tìm kiếm hai gia hỏa phiền phức kia.
Không chỉ có Shiny Metagross nhận được tăng phúc, ở trạng thái này phạm vi tinh thần lực của Lâm Phàm cũng được đề thăng gấp đôi. Đây cũng là quen thuộc dạng này trạng thái sau Lâm Phàm phát hiện ra một trong những lợi ích mà nó mang lại.
Mở ra toàn bộ tinh thần lực phạm vi, một cây số xung quanh hình ảnh tất cả đều hiện ra rõ ràng trong đầu của Lâm Phàm.
Cầm trong tay Dusk Ball của Frogadier và Poke Ball của Gligar, nếu không phải 2 quả cầu Poke vẫn còn sáng đèn báo hiệu hai tiểu gia hỏa này vẫn còn sống và chưa hết hy vọng.
Còn về phần dạng kia âm phong Lâm Phàm cũng không cố kị quá nhiều bởi trong mắt hắn đấy cũng chỉ là một đoàn năng lượng hệ Dark kết hợp thêm một tia tử vong pháp tắc mà thôi.
Thứ này đối với nhỏ yếu Pokemon còn có to lớn tác dụng và cướp đi sinh mạng của chúng nhưng đối với đẳng cấp cao Pokemon cùng lắm chỉ có tổn thọ tác dụng.
Thậm chí Quán quân cấp trở lên là có thể dùng pháp tắc chống lại một chút ít ỏi tử vong pháp tắc dạng này. Còn Thiên vương cấp hít nhiều mới có thể ngỏm củ tỏi đi...
Vì sao kết luận như vậy? Bởi vì Lâm Phàm biết Yveltal không phải là vô địch. Trong anime là như vậy, hiện thực trước mắt cũng là như vậy. Mà bản thân nó không phải là vô địch thì đương nhiên là lực lượng của nó không phải vô địch và có thể chống lại được.
Lâm Phàm sợ đó là sợ Yveltal trực tiếp dùng Oblivion Wing đem hắn hóa đá mà thôi.
Đồng thời hắn là lo lắng hai tiểu gia hỏa kia bởi chúng đều thuộc vào yếu hàng ngũ Pokemon và chưa đủ sức tự mình chống lại dạng này lực lượng.
Cuối cùng sau gần 20 phút tìm kiếm, trong phạm vi tinh thần lực của Lâm Phàm cuối cùng cũng xuất hiện hai thân ảnh quen thuộc, không phải là Frogadier và Gligar còn có thể là ai......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.