🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khu nội trú có tổng cộng 30 tầng, nội nhi ở tầng 18, ngoại nhi ở tầng 17, tuy cùng là khoa nhi nhưng trừ lúc mỗi tháng cả khoa tổ chức kiểm tra các phòng bệnh ra bình thường cũng ít khi qua lại. Dương Sóc làm việc ở tầng 18, mà phòng làm việc của cậu lại ở tầng dưới, thế nên mỗi ngày đều phải lên lên xuống xuống vài lần. Không gian của cầu thang bộ không mấy rộng rãi, dường như thường có lớp sương mỏng mờ ảo, đèn cảm ứng lúc tỏ lúc mờ càng tăng thêm cảm giác quạnh quẽ, vắng vẻ u ám đến mức khiến Dương Sóc trong lòng cũng cảm thấy lạnh lẽo. Cậu đứng dựa vào lan can một lúc, cảm thấy tâm trạng giống với vị trí mà cậu đang đứng, như bị kẹt ở một nơi chật hẹp dở dở ương ương, cực kỳ nghẹt thở khó chịu.



Đó là trạng thái 10 phút trước của Dương Sóc, lúc này đây cậu lại giống một con thú cưng không ai cần đến, cúi thấp đầu kể về cảnh ngộ của Hứa Linh Vân. Mục Chi Nam thấy cậu buồn bã như thế đành phải nói vài lời an ủi:



"Một đứa trẻ, nhất là trẻ sơ sinh, việc sống hay chết đều chỉ trong một ý niệm của cha mẹ. Nếu điều kiện của gia đình không tốt thì ở phòng hồi sức sơ sinh quả đúng là đốt tiền. Bác sĩ Dương, nghĩ thoáng một chút, cậu không thể cứu được tất cả mọi người." Mục Chi Nam ăn xong, vừa dọn dẹp bàn vừa khuyên nhủ Dương Sóc.



"Làm gì có chuyện không tốt chứ, tuy nhà cô bé đúng là không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/picu/2875525/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện PICU
Chương 4: 1718
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.