Trước khi đứng trên bục phát biểu tại hội trường bệnh viện Dương Sóc không hề nghĩ đến tình hình ngày hôm nay, chỉ là một buổi chiều làm việc bình thường trong tuần mà sao lại có nhiều người đến nghe tọa đàm về sức khỏe thế. Ban đầu cậu thấy được hoan nghênh như vậy còn rất đắc ý, đầu tiên tự giới thiệu về bản thân, sau đó để tăng thêm độ uy tín cậu còn thêm phần "đã từng làm việc tại trung tâm khám và điều trị cho trẻ em ở Johan Hopkins" vào, gói gọn kinh nghiệm của mình tạo thành khung cảnh vui tai vui mắt, nhưng ngay sau đó cậu liền cảm thấy hối hận.
Chỉ mất chưa đến một tiếng để nói xong phần chính, ba tiếng rưỡi còn lại đều tập trung vào phần giải đáp thắc mắc. Giữa chừng cậu đi rót nước hai lần, rồi tiếp tục nói đến khi cổ họng khàn đặc. Dương Sóc hết sức hối hận vì đã nhận lời tiến hành hoạt động này.
Quay ngược thời gian về giờ nghỉ trưa của một ngày nào đó, Dương Sóc không buồn ngủ, nằm trên giường lăn qua lăn lại nghịch điện thoại, Mục Chi Nam thì ngồi bên kia, quay lưng về phía cậu nghiên cứu lịch trình rất lâu. Cậu đi qua hỏi: "Sao đấy chủ nhiệm Mục, có chuyện gì à?"
"Nhân lực thiếu hụt quá, tôi thêm vào lịch của mình hai buổi khám chuyên khoa, thêm vào bên lão Dương một ngày, bên phòng khám của chủ nhiệm Trần đã thu xếp rồi nhưng bên phẫu thuật lại không đủ, mà tháng này tôi còn có hai buổi tọa đàm bên ngoài, haizz không có đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/picu/2875506/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.