Sau khi Mục Chi Nam phát biểu xong mọi người đều im lặng, hội nghị cũng nhanh chóng kết thúc. Lão Dương làm vẻ mặt gian xảo nói: "Đi, chúng ta đến chỗ lão Triệu uống rượu!"
Phương Dật Khang từ chối: "Tôi không đi đâu chủ nhiệm Dương, hôm nay đến nhà bố vợ ăn sinh nhật."
"Được, cậu bận thì lần sau rồi cùng đi."
Trên đường đến quán lão Dương vừa đi vừa cảm thán: "Mục Chi Nam à Mục Chi Nam, em đúng là không sợ làm mích lòng người khác nhỉ."
"Có gì đâu mà sợ ạ, dù sao thì em cũng chỉ là người thay mặt thôi, đến khi chủ nhiệm Trần quay lại em cũng không cần họp với mấy người đó nữa. Chủ nhiệm khoa bọn họ đều là chức vụ cao, bình thường hội chẩn cũng không mời nổi, chẳng sao cả.". Truyện Kiếm Hiệp
"Nói thì nói thế, nhưng cái cách em ẩn ý mỉa mai mà chiến một trận quả là không lưu tình chút nào."
Mục Chi Nam thoáng nghĩ: "Trước giờ em đâu có để ý nhiều đến quan hệ cá nhân."
Lão Dương gật đầu: "Cũng đúng, em với viện trưởng không mấy xã giao, nghệ thuật gia bọn em đều như vậy hết."
Mục Chi Nam ở trước mặt Dương Tồn không còn nghiêm túc và căng thẳng như lúc làm việc, trái lại giống như đang trò chuyện với bậc cha chú trong nhà: "Thầy, nhưng những lời này cũng chỉ em mới có thể nói, thầy không thể nói thế được, Dương Sóc cũng không, nói rồi lại bị xem là tự cao tự đại không để ai vào mắt. Này Dương Sóc, cậu ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/picu/2875498/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.