“Gọi sáu cuộc? Không phải đang đùa đấy chứ!” Đối tượng lần xem mặt này rốt cuộc phải sốt ruột đến mức nào chứ?
“Con cho rằng ai cũng giống con sao? Đã suýt soát ba mươi rồi mà vẫn suốt ngày lông bông?”
“Còn một tháng ngữa con mới tròn hai mươi chín tuổi.”
“Con còn mặt mũi nói thế sao, ra ngoài nói với người khác thì thôi, với mẹ mà con vẫn không biết xấu hổ như vậy?”
“Ra ngoài con luôn nói cô đây năm nay mới hai mươi tám.”
“Được được được! Đừng có ở đấy mà cãi chày cãi cối với mẹ. Mẹ cũng không giục con nữa, tóm lại trước sáu rưỡi con phải có mặt ở nhà hàng cho mẹ, bằng không…”, nghe một loạt tiếng “tút tút” trong điện thoại, bà Thị cườilạnh, “Về rồi biết tay mẹ mày, con ạ!”.
Tục ngữ nói rất đúng, thà đắc tội với tiểu nhân, ngàn vạn lần cũng đừng đắc tội với đàn bà, đặcbiệt là người đang trong thời kỳ mãn kinh.
Theo lời của Chu KiềuNa thì: “Dù gì cậu cũng phải cho mẹ cậu một con đường sống chứ. Bà vìcậu mà sắp xếp đến mười lần xem mặt, ít ra cậu cũng phải đi hai, ba lần. Một lần cậu cũng không chịu đi, như vậy là đang ép mẹ cậu vào đườngcùng đấy. Với tính cách của mẹ cậu, thì coi như cả nhà cậu không cònđường sống rồi”.
Lời của Chu Kiều Nha quả không sai. Kể từ sauTết nguyên đán, mẹ đã sắp xếp mấy lần xem mặt cho cô nhưng lần nào côcũng từ chối. Tối nay nếu còn không chịu đi, thì chỉ e cô thực sự sẽ bịmẹ tống cổ ra khỏi nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phut-giay-gap-go-mot-doi-ben-nhau/86806/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.