Lục Thần Hòa nhìn thoáng qua Thị Y Thần, trịnh trọng nói với bố mình, “Con muốn nói với bố, con định kết hôn với Y Thần”.
Không chỉ là Thị Y Thần, mà tất cả mọi người đều quay sang nhìn anh với ánh mắt kinh ngạc.
Anh càng ôm Thị Y Thần chặt hơn, không cho phép cô né tránh.
Y Thần âm thầm nghiến răng, anh lại bắt đầu nổi cơn điên gì rồi…
Lục Trường Kính đặt tách trà xuống, nhìn hai người họ, thay đổi hoàn toàn thái độ cự tuyệt lạnh lùng như thường ngày, ông điềm tĩnh nói, “Tôi còn tưởng anh đã suy xét kĩ càng rồi quyết định quay về Hải Hân làm việc cơ đấy. Anh muốn làm gì thì cứ tùy ý mà làm, đã bao giờ anh cần sự đồng ý của người làm bố này đâu. Cho dù là công việc, hủy hôn hay cả việc yêu đương, chưa từng nói với tôi một câu, cũng chưa từng đợi sự cho phép của tôi. Cho nên chuyện kết hôn lần này cũng không cần thiết phải nói với tôi”.
Lục Thần Hòa nói, “Con hi vọng sẽ nhận được lời chúc phúc của bố”.
Lục Trường Kính nhìn chằm chằm vào anh một lúc lâu, ánh mắt sắc bén dần dần thu lại. Ông nhìn về phía Thị Y Thần, vẻ mặt cô chẳng biết phải làm sao, trừng mắt nghiến răng lườm Lục Thần Hòa. Rõ ràng là một nha đầu chẳng biết gì cả mà cứ như vậy lại được cầu hôn, vẫn còn chưa suy nghĩ được gì. Đột nhiên, ông bật cười nói, “Thứ bây giờ anh cần chắc không phải là lời chúc phúc của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phut-giay-gap-go-mot-doi-ben-nhau/1994723/chuong-14-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.