Sa Sa kinh sợ nhìn cô, “Bà chủ của em à… chị chắc chứ?”.
Y Thần lập tức vỗ về Sa Sa, “Kẻ sĩ không thể không kiên cường mạnh mẽ, dù nhiệm vụ có khó khăn nặng nề cỡ nào cũng phải hoàn thành. Em gái, emhãy dũng cảm bước về phía trước, hiên ngang đừng quay đầu lại”.
Càng là những người mà bản thân không muốn gặp, lại cứ luôn xuất hiện trước mặt ta với tần suất dày đặc.
Ý trời đã định, cô không thể nào thoát khỏi gông cùm xiềng xích này rồi.
Cái gì mà ý trời đã định chứ, thôi thì cứ để mặc nó đi.
Thị Y Vân là một người khéo léo toàn diện, về điểm này Y Thần không hề phủnhận. Từ sau khi nó đến, Jessie’s chẳng khác nào bị biến thành tiệm càphê đặc sắc. Không phải do Thị Y Vân rảnh rỗi biến Jessie’s thành quáncà phê, mà là do miệng lưỡi nó dẻo quẹo, rất nhiều khách sau khi lựachọn trang phục xong đều không nỡ đi. Rảnh rỗi thì ngồi ở khu nghỉ ngơidành cho khách vừa nhấm nháp cà phê, vừa nói chuyện phiếm. Thị Y Vân đem những chuyện mà bản thân đã từng trải qua khi còn là tiếp viên hàngkhông chia sẻ với họ. Cho dù có là minh tinh hay doanh nhân, thì chỉ cần là phụ nữ đều thích nói chuyện phiếm.
Thị Y Thần mặc dù khôngmuốn gặp nó, nhưng cũng không phản đối nó làm như vậy. Suy cho cùngkhách hàng là Thượng đế, chỉ cần doanh số không ngừng tăng vụt thì códùng một chút mánh khóe giao tiếp cũng là cần thiết. Thậm chí khi nghecác nhà thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phut-giay-gap-go-mot-doi-ben-nhau/1994703/chuong-10-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.