Cô chọn cách trốn tránh. Ngoài nhà cô ra thì anh ta không nghĩ ra được chỗ nào khác để có thể tìm thấy cô. Mà ba tháng trước, Thị Y Vân lại chủ động tìm đến, nói muốn giúp đỡ anh ta, nhưng điều kiện tiên quyết là phải lấy thân phận bạn trai để bước vào nhà họ Thị. Anh ta thừa nhận cách thức mà anh ta lựa chọn rất cực đoan, nhưng thực sự anh ta cũng không thể nghĩ ra dược cách nào tốt hơn nữa.
“Anh không bận tâm chuyện gì, nhưng tôi thì có”, cô cố gắng kiềm chế, không để bản thân quá kích động, “Thực ra dịp Tết đó, khi vô tình gặp Y Vân ở rạp chiếu phim, chứng kiến ánh mắt của anh nhìn nó khi nó nở nụ cười với anh, trong lòng tôi đã có dự cảm…”.
Tấm ảnh đó, cô biết là do Thị Y Vân cố tình chụp. Chỉ cần là bạn trai của cô, nó nhất định sẽ dùng mọi cách để cướp về. Chỉ cần là người đàn ông mà nó muốn cướp, thì nhất định không có cơ hội trốn thoát. Mà những chuyện như thế này, Cao Minh Dương đều đã biết từ trước. Rõ ràng đã biết rồi, nhưng vẫn lên giường cùng với nó, một bàn tay vỗ không lên tiếng, chuyện gì cũng có lí do của nó, không có lửa làm sao có khói.
“Dự cảm, em dự cảm cái gì chứ? Chẳng qua tại em suy nghĩ quá nhiều mà thôi. Anh thừa nhận, con bé rất xinh đẹp, rất gợi cảm, nhưng không phải người đàn ông nào cũng bị vẻ đẹp và sự gợi cảm đó mê hoặc. Cái lần ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phut-giay-gap-go-mot-doi-ben-nhau/1994677/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.