“Thôi được rồi, tôithấy anh đưa tôi đến nhà anh, là bởi anh thấy việc tìm một nơi yên tĩnhkhông người lại thoải mái như ở nhà, thì thà rằng về nhà còn tiện hơn.”
Anh chắp tay tỏ ý cô đã đoán đúng, lại tàn nhẫn bồi thêm: “Cô không cầnphải cảm thấy uất ức đâu, về nhà đối với tôi quả thực là lựa chọn tốtnhất. Hơn nữa dù gì lần trước cô cũng đã cứu tôi, cho nên tôi có nghĩavụ phải giúp cô, đưa cô ra khỏi chỗ đó nhưng không có trách nhiệm phảiđưa cô về nhà”.
“Ông trời đúng là không bao giờ chịu đối xử côngbằng. Cho dù có ban phát cho anh một bộ mặt hoàn hảo đến đâu, nhưng cũng sẽ vì cái miệng độc ác này của anh mà khiến nó thối nát, vừa thối nátvừa xấu xa. Người phụ nữ nào thích anh, nhất định không phải là đồ thầnkinh thì não cũng có vấn đề”, cô tức giận đứng phắt dậy, giận đến mứctoàn thân phát run, ly rượu trắng vừa nãy ngấm vào bụng giống như bóđuốc đang rừng rực đốt cháy lòng cô.
Thêm một lần nữa, cô bị anhchọc giận thành công. Mỗi lần gặp cô, chỉ cần mấy câu nói thôi, anh đãcó thể dễ dàng khiến cô phát hỏa.
“Vậy sao?” Lục Thần Hòa đứng dậy, nhanh chóng bước đến trước mặt chặn cô lại, gí sát khuôn mặt điển trai của mình vào mặt cô.
Y Thần sợ chết khiếp vì hành động đột ngột này của anh, lùi về phía saumấy bước theo quán tính, chạm phải sô pha liền ngồi thụp xuống. Lục Thần Hòa cúi người, ép cả cơ thể về phía cô. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phut-giay-gap-go-mot-doi-ben-nhau/1994663/chuong-5-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.