Năm nay là năm cuối cùng Nhật Minh ở lại trường, đồng nghĩa với việc mười hai năm đèn sách đến đây có thể dừng.
An Thy biết anh vẫn luôn tính chuyện du học. Dạo gần đây ngoài việc tìm cách trêu chọc cô ra thì anh chỉ chúi đầu vào viết luận và xem xét thư giới thiệu từ người quen. Cô cũng thôi không hùa vào cợt nhả anh nữa, thi thoảng mua một ít nước ép trái cây để đó coi như tặng anh. Anh biết cũng được, không biết cũng được.
- An Thy, anh bảo.
Sáng sớm nay vừa nhận tin được nghỉ sau thi thì cô đã lên ngay phòng câu lạc bộ lấy nốt phần kế hoạch cho số mới. Ai ngờ gặp anh đã ngồi sẵn ở bàn một đống thu lu. Cô hơi giật mình rồi nhanh chóng trả lời:
- Dạ?
- Em viết thư giới thiệu cho anh đi.
Nhật Minh cười rất dịu dàng, đưa đến tay cô một clear bag đựng tài liệu. Bên trong hẳn là thông tin về anh và ngôi trường anh định theo học.
- Được không, nếu em bận thì thôi cũng được anh nhờ giáo viên.
An Thy lập tức gật như bổ củi:
- Được chứ, em viết. Nhưng nếu như này thì bao giờ anh sẽ đi?
Anh lại cười, tay cầm hộp táo ép cô đưa hôm qua:
- Nếu không có gì khó khăn thì hai tháng nữa sẽ có kết quả. Như thế thì anh sẽ ra trường sớm và bay vào tháng 4. Nhà trường cho anh thi tốt nghiệp sớm rồi.
An Thy lẩm bẩm tính. Chỉ còn tròn 5 tháng nữa, bây giờ là tháng 11.
Cô thoáng giật mình, có khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phut-ban-dau/130186/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.