Cứ cho là bây giờ Trầm Vi Ngưng vẫn chưa có tỏ ý định tha thứ người cha như hắn đi, nhưng người ngoài ai chẳng biết nó là nữ nhi của Xương Minh Hầu hắn?
Có mối quan hệ huyết thống này, hiển nhiên hắn nhiều cơ hội hơn bất cứ kẻ nào.
Thiên tài sở hữu linh mạch cấp mười sáu, nếu là người lạ thì lấy thực lực hiện tại của Trầm gia đừng hòng vọng tưởng mà mượn sức.
Thiên tài đẳng cấp chói mắt cỡ đó sao có thể coi trọng một Trầm gia tầm thường?
Nhưng mà lúc này khác rồi, thiên tài mười lăm tuổi này là nữ nhi của Trầm Đình hắn!
Khửa khửa khửa!
Nghĩ đến đây, Xương Minh Hầu liền muốn bật cười.
Xem ra cả trời cao cũng đang giúp hắn, để hắn lần nữa chấn hưng uy phong năm đó của binh mã nguyên soái Trầm gia!
Nhìn dáng vẻ đắc ý của Xương Minh Hầu, Viêm Diệc Trạch không nhịn được lạnh lùng nhắc nhở hắn: "Hầu gia, ngươi cũng không nên quên rằng Trầm Vi Ngưng đánh cược với Trầm Thiên Thiên rồi, nếu không tìm thấy chứng cứ hoặc là chứng minh được Trầm Vi Ngưng là trong sạch mà Trầm hầu gia ngài cùng với Trầm Thiên Thiên không ba quỳ chín lạy thỉnh tội với nàng ấy, vậy nàng ấy sẽ đoạn tuyệt quan hệ với Trầm gia, đến lúc đó......" Viêm Diệc Trạch cười lạnh một tiếng, "Nàng ấy cũng không phải là nữ nhi của nhà họ Trầm nữa."
Xương Minh hầu không khỏi sửng sốt.
"Ngay cả huyết thống với phụ thân tỷ ta cũng không (thừa) nhận, một kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-vu-giang-son-phuc-hac-ma-vuong-toi-day-quy-xuong/1880364/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.