Từ trong rừng trở về, Phượng Minh và Nhiễm Thanh mỗi người xách theo một xâu thỏ hoang cùng gà rừng dùng dây thừng buộc lại. Bọn họ xuất hiện với bộ dáng toàn thân đều là bùn đất, vì thế lập tức bị mọi người lo lắng vây quanh.
“Minh vương!”
“Thiếu chủ đã trở lại!”
“Hai người đi đâu vậy?”
“Nhiễm Thanh, ngươi tự tiện mang thiếu chủ đi làm cái quỷ gì, hại chúng ta lo lắng mất một hồi.”
Lỗ tai bị hành hạ chịu không nổi, Phượng Minh giơ cao hai tay lên, dùng sức vung xua mấy cái, ý bảo mọi người im lặng, sau đó tươi cười, ôn tồn giải thích: ”Ta đi theo Nhiễm Thanh để bắt thú rừng về làm vài món ăn dân dã, đêm nay cải thiện chút thực phẩm cho mọi người. Các ngươi tìm ta có việc gì a?”
“Bất chợt phát hiện không thấy bóng dáng Minh Vương đâu, mọi người cơ hồ đều lo lắng. May mắn chỉ mới tìm kiếm một lúc thì Minh Vương đã tự quay về, bằng không hẳn là phải triệu tập hết nhân thủ lục soát toàn bộ đảo này mất.”
Phượng Minh lấy làm kinh ngạc.
Thời điểm chuẩn bị chiến tranh căng thẳng, cư nhiên lại vì một mình mình mà điều động binh lực như vậy, Phương Minh tự nhiên vô cùng áy náy.
Sau khi vội vàng nói lời xin lỗi thành khẩn với mọi người, hắn liền bảo bọn họ nhanh chóng thông báo đi các nơi, không cần tiếp tục kiếm tìm hắn nữa.
Thân là chủ soái ấy vậy mà còn làm ra loại hành động giống như bốc hơi này, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-vu-cuu-thien/2958187/quyen-23-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.