Giữa đêm khuya, một chiếc xe ngựa mệt mỏi chậm rãi dừng lại trên thềm đá Đồng quốc. Nhóm thủ vệ cưỡi ngựa đi theo hộ tống nhanh nhẹn xoay người xuống ngựa, trước sau tuyệt không ai lên tiếng phá vỡ vẻ u tĩnh tịch mịch, hắc ám của đêm khuya.
Không Lưu xuống ngựa, lặng lẽ vỗ tay một cái. Đại môn phủ đệ Đồng An viện vẫn luôn chờ đợi Tử Nham, vô thanh vô tức mở rộng.
"Vương tử còn chưa ngủ, thỉnh đặc sứ đi theo ta."
Tử Nham không nói lời nào, bàn tay khẽ đặt tại chuôi kiếm, đầu ngẩng cao bước qua đại môn, như dũng sĩ thấy chết không sờn đi về phía con dã thú đang nhe nanh.
Hắn đương nhiên hiểu rõ, Hạ Địch rất khó đối phó.
Hắn xuất thân từ thường dân thấp kém, được Đại vương Dung Điềm chọn lựa ra từ hàng ngàn hàng vạn binh lính bình thường để đào tạo. Nếu nói về trình độ kiếm thuật, hắn đã có thể coi là cao thủ hiếm thấy tại Tây Lôi, ngay cả lão tướng như Đồng Kiếm Mẫn cũng phải bại dưới kiếm của hắn.
Luyện kiếm chính là luyện tâm, kiếm thủ cao minh, tất nhiên phải có một khả năng nhìn thấu kiếm tâm của kẻ địch.
Nhưng Hạ Địch là một đối thủ khó có thể nắm bắt. Vương tử này xuất thân từ vương tộc nhưng lại cam tâm nhập bọn với đám hải tặc du thủ du thực, trong ánh mắt hẹp dài từ đầu tới cuối vẫn luôn lóe ra thứ quang mang quỷ dị khó lường.
Tử Nham có một loại trực giác riêng của kiếm thủ, rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-vu-cuu-thien/2958117/quyen-16-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.