Đêm đó, thuyền lớn thả neo ở một địa điểm cách bến tàu Phân Thành mười lăm dặm. Tuy rằng hẻo lánh như thế, nhưng tới ban đêm, khách nhân lại từng người từng người lặng lẽ đi lên thuyền. Tới sớm nhất chính là diễn viên của tràng ma thuật phấn khích ban ngày -- Triêu An.
"Minh vương!" Triêu An sau khi được người cứu đi đã thay đổi một thân xiêm y sạch sẽ, mặt mũi bẩn thỉu cùng tóc tai rối loạn như cỏ dại cũng đã được chải rửa một cách gọn gàng, tinh thần xem ra đã phấn khởi lên không ít. Nhìn thấy Phượng Minh, Triêu An bi ai ô lớn một tiếng, hai đầu gối lập tức quỳ xuống, sợ run cảm kích nói, "Đại ân cứu mạng của Minh vương, Triêu An thật sự... Thật sự không biết phải báo đáp như thế nào mới tốt..."
Thê tử của hắn một tay nâng lấy hắn, theo phu quân quỳ rạp xuống trước mặt Phượng Minh, nức nở nói, "Ân đức của Minh vương, vợ chồng chúng ta đều sẽ vĩnh viễn không quên."
Phượng Minh dùng nụ cười rực rỡ nhất hoan nghênh bọn họ, vội nói, "Mau đứng lên, mau đứng lên. Yên tâm đi, có ta ở đây, hết thảy sẽ không có vấn đề gì, các ngươi chỉ cần an tâm tĩnh dưỡng là tốt rồi."
Thấy bọn họ bình an lên thuyền, tảng đá lớn trong lòng Phượng Minh rốt cục được buông xuống. Thành quả lớn nhất của kinh thiên ma thuật hiện ra rõ ràng ở trước mặt hắn, người vô tội bị khép vào tội chết hiện tại đã tránh được một kiếp. Hơn nữa mạng người này cơ hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-vu-cuu-thien/2958095/quyen-13-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.