CHƯƠNG 7 Người khác vừa nghe, nội tâm đều kinh ngạc. Trước mắt còn chưa biết vị tân Thừa tướng này sẽ đề xuất cái gì a? Đại kế, Đại vương đã gật đầu trước, ngay cả tín vật đều giao ra. Vạn nhất Liệt Trung Lưu lại cho ra sách lược mất lòng dân, nhưng vì Dung Điềm đã nói trước thì dù chính Dung Điềm cũng không thể bác bỏ. Ngọc bội đưa tới trước mặt, Liệt Trung Lưu lại không lập tức nhận ngay, ngược lại cười hỏi, “Không biết Đại vương cùng Minh vương có được coi như chúng tướng không?” Thấy hắn cuồng vọng như vậy, mọi người ngạc nhiên. Dung Điềm cũng ngưng trệ, ánh mắt sắc bén bắn thẳng vào con ngươi Liệt Trung Lưu, thấy Liệt Trung Lưu không hề sợ hãi , vẫn nhàn nhã như cũ. Hắn ngược lại trong lòng mừng thầm, ngửa mặt lên trời cười rộ lên, “Hảo, bổn vương cùng Minh vương cũng nghe theo an bài của Thừa tướng.” “Tạ ơn Đại vương.” Lúc này Liệt Trung Lưu mới đưa hai tay tiếp nhận ngọc bội Dung Điềm đưa tới. Phượng Minh sớm hiểu được lúc Dung Điềm xử lý đại sự rất quyết đoán, anh minh quả quyết. Cậu kinh ngạc nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi bên Dung Điềm, chờ xem Liệt Trung Lưu phát huy bản lãnh. Vệ Thu Nương từng thấy Dung Điềm hành sự, cũng âm thầm chấn động. Cái khác không nói, Liệt Trung Lưu là người Vĩnh Ân mà không phải Tây Lôi, Dung Điềm lại có can đảm cứ như vậy tín nhiệm hắn, hoàn toàn giao quyền lực cho Liệt Trung Lưu, chỉ bằng điểm này, hoàng tộc các nước đã thua xa khí phách và tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-vu-cuu-thien/2958080/quyen-11-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.