CHƯƠNG 22
Người dịch: Đài Lạc
Tái biên: Dương
Đám Thu Lam thị hầu ngoài doanh trướng, hết lần này lượt khác nghe những thanh âm rên rỉ vừa đau đớn vừa trộn lẫn hạnh phúc, những thanh âm *** mi ngọt ngấy như tiếng tiêu tiên thần của Phượng Minh, dù đã sớm thành quen, nhưng vẫn không khỏi khiến trống ngực họ thi nhau đập rộn ràng. Sau gần cả canh giờ, Thu Nguyệt chợt ngáp dài: “Đại vương biết thân thể Minh vương chưa khoẻ hẳn, chắc sẽ không nhộn nhạo quá lâu đâu. Muội với Thu Tinh đi chuẩn bị bồn nước nóng trước đã nha.” Rồi cùng Thu Tinh đi mất.
Thu Lam một mình đứng canh ngoài cửa, chợt nghe có tiếng xào xạo, như thể đang có ai đó dẫm lên những sớ cỏ khô vàng dưới đất, nàng liền ngoái lại nhìn.
Đương lúc Thái Thanh đi tới, ngạc nhiên hỏi: “Chỉ có mình tỉ tỉ đứng canh ở đây? Lạnh thế này, sao không gọi muội một tiếng?”
“Bọn Thu Tinh vừa mới chạy đi chuẩn bị mộc dục cho Đại vương cùng Minh vương đó mà.” Thu Lam ngó nghiêng sau lưng Thái Thanh: “Thái Thương đâu?’
“Ngủ rồi. Thằng nhỏ ấy, phải vất vả lắm mới dỗ nó ngủ được.” Thái Thanh áy náy nói tiếp: “Vì nó, mà muội suốt ngày chểnh mảng việc hầu hạ Minh vương, khiến các tỉ ai cũng phải vất vả.”
Thu Lam thấy nàng tuy được thăng làm đại thị nữ tuỳ thân của Minh vương, nhưng chưa bao giờ tỏ vẻ ngạo mạn, thậm chí lúc nào cũng có vẻ sợ sệt, mới chợt nghĩ có lẽ ngày xưa trong vương cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-vu-cuu-thien/2958011/quyen-5-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.