CHƯƠNG 5
Người dịch: Đài Lạc
Tái biên: Rei Hanazawa
Diệu Quang chăm chú nhìn Phượng Minh trong chốc lát đoạn thản nhiên hỏi lại: “Minh vương cho rằng Tây Lôi vương sẽ đáp ứng cho Ly Quốc ta mượn lương?”
Phượng Minh đương nhiên biết Dung Điềm sẽ không đáp ứng, nhưng Dung Điềm cũng đã nói Diệu Quang chỉ mượn danh, trên thực tế nhất định còn giấu giếm một mưu đồ khác.
Cậu nhìn chăm chăm vào biểu tình hoàn hảo không chút sơ hở của Diệu Quang hồi lâu, càng lúc càng nhận ra Diệu Quang bây giờ so với trước kia còn thâm thúy hơn nhiều, tốc chiến tốc thắng vẫn hơn. Nghĩ vậy cậu liền thẳng thừng phủi tay, ung dung ngồi xuống, bưng một chén thanh trà lên nhấp, mắt còn bận liếc chừng Diệu Quang, miệng đã lười nhác ngáp dài: “Chúng ta cũng coi như người quen, công chúa thỉnh nói thẳng, đừng trách ta không báo. Nàng chỉ yêu cầu Dung Điềm nói riêng với ta đôi câu, nhưng đến giờ chúng ta đã nói không ít hơn hai câu đâu, Dung Điềm sẽ tùy thời tiến vào đấy.”
Thần sắc Diệu Quang thoáng động. Nàng dùng ánh mắt trong veo đến lạnh xương sống để nhìn Phượng Minh, thẳng đến khi cả người cậu nhột nhạt trên xuống, mới che miệng thấp giọng: “Minh vương toàn học những thứ xấu, nhất định do Tây Lôi vương làm hư rồi.” Đoạn vứt bỏ bộ dạng tôn quý cao ngạo ban nãy, học theo Phượng Minh ngồi phịch xuống một chiếc ghế. Nàng cầm một trái hồng quả trên bàn, nhưng không vội ăn, chỉ xoay xoay chơi đùa, thuận miệng nói như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-vu-cuu-thien/2957994/quyen-5-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.