CHƯƠNG 25
Tác giả: Phong Lộng
Người dịch: Đài Lạc
Tái biên: Rei Hanazawa
Phượng Minh thấp thỏm không yên bước vào phòng, chưa kịp ngẩng đầu lên, cả người đã như bay lên không, rơi vào một vòng tay ôm ấp quen thuộc.
Khuôn mặt Dung Điềm bừng bừng nổi giận hiện ngay trên đầu.
“Đi đâu?”
“Ngoài cung.” Phượng Minh chớp chớp mắt.
“Ai cho ngươi chạy lung tung khắp nơi?”
Phượng Minh kinh ngạc hỏi: “Ngươi không phải đã nói chỉ cần ta ở Tây Lôi, làm gì cũng được, tuyệt đối sẽ không ai có thể thương tổn ta sao?”
Dung Điềm chán nản, cúi thấp đầu hung hăng cắn môi Phượng Minh: “Xem ngươi còn giảo biện, lúc vừa quay về nghe thị tòng nói ngươi dẫn bọn Thu Lam xuất cung, xém chút khiến ta sốt ruột đến chết. Mấy nàng thị nữ kia càng ngày càng không ra gì, ta phải giáo huấn cho tốt mới được.”
“Người muốn đi là ta, ngươi không nên giáo huấn bọn họ.”
“Đúng, ta phải giáo huấn ngươi trước tiên.” Thấy Phượng Minh an toàn bình thường trở về, lửa giận nửa ngày trời bừng bừng trong lòng Dung Điềm rất nhanh lụi tắt, sắc mặt căng thẳng từ từ thả lỏng, cười cười: “Lần sau còn như vậy, nhất định sẽ giáo huấn ngươi thật kỹ. Ha ha, đi chỗ nào vậy?”
Phượng Minh đảo mắt: “Ta đi xem ngươi hạ lệnh khởi công ruộng bậc thang.”
“Thấy thế nào?”
Móng vuốt sói từ từ thâm nhập vào lớp y phục, cảm nhận từng đường cong trên làn da ấm áp.
Phượng Minh bị bàn tay vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-vu-cuu-thien/2957963/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.