CHƯƠNG 17
Tác giả: Phong Lộng
Người dịch: Đài Lạc
Tái biên: Rei Hanazawa, Pin
Vừa bước vào biên phận Vĩnh Ân, tin tức đã truyền đến nơi, Phồn Giai Vương quả nhiên bệnh nặng không chữa trị được.
Mọi người nhận được tin tức ấy, ai nấy đều thất kinh thán phục Hạ Quản liệu sự như thần. Tam công chúa hay tin bi thương đau khổ không ngớt, khóc đến ngất đi vài lần trong xe, Phượng Minh phải chật vật lắm mới thoát khỏi sự quấy rầy của Dung Vương, xuống xe đến chỗ Tam công chúa an ủi một phen.
“Vương thẩm xin đừng bi thương quá độ như thế, Phồn Giai vương bị bệnh cũng đã nhiều ngày, chuyện này… chuyện này…” Phượng Minh nhìn đôi mắt ngân ngấn lệ của Tam công chúa, không nói nên lời.
Thứ nhất, cậu với Phồn Giai Vương vốn không chút ấn tượng, thứ hai, mọi người ai ai cũng biết cái chết của Phồn Giai Vương hết sức kỳ quặc, nhưng bất kể bây giờ cậu có nói cho tam công chúa mọi sự, thì đây cũng không phải lúc truy xét trách nhiệm.
Bất luận thời đại nào, đều là những mưu mô chước quỷ không bao giờ chấm dứt, người người hao tâm tổn sức mưu mưu tính tính trong lòng.
Thật bi ai xiết bao.
Phượng Minh khuyên lơn tam công chúa một lúc lâu, lại nhớ tới cảnh ngộ bản thân, nếu không có Dung Vương, đã sớm bị người ta ăn tươi nuốt sống không biết bao lần, nhất thời xúc động tận tâm can, thở ra một tiếng thật dài.
Tam công chúa đau thương than khóc hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-vu-cuu-thien/2957955/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.