CHƯƠNG 11
“Đệ nhất, lấy thủ quyên trong ngực ngươi trả lại cho ta. Đệ nhị…” Phượng Minh lấy hết dũng khí, thấy chết không sờn: “Nhượng ta thượng ngươi một lần!” không biết đây có thể tính là thủ đoạn lợi dụng cơ hội bức bách người khác không?
Thái tử điện to lớn, lập tức trầm mặc không khác chi phần mộ.
Áp lực ập tới, khiến Phượng Minh khiếp đảm cúi đầu.
Thật mất mặt mà, cậu đáng lẽ phải ngẩng cao đầu, dương dương đắc ý, nghếch mặt lên chờ đợi câu trả lời của Dung vương. Thậm chí, còn phải nâng cằm Dung vương lên, lả lơi dùng ánh mắt bỉ ổi nhìn hắn, hưởng thụ sự xấu hổ của hắn.
Đáng tiếc, lại không có cái gan làm *** tặc.
“Cho ngươi thượng ta một lần?” Giọng nói Dung vương nghe ra rất chi là bình thường.
“Đúng.” Phượng Minh cúi đầu nhỏ nhẹ nói.
Vòng tay chậm rãi kéo chiếc eo thon lại, ôm Phượng Minh chặt vào lòng mình.
“Nhưng tại sao lại là một lần?” Dung vương nhỏ giọng hỏi: “Nếu đổi lại là ta, khẳng định sẽ nói cả đời.”
“Cả đời ngươi cũng đồng ý?”
“Ngươi nghĩ ta sẽ đồng ý?” cười lạnh một tiếng, thái độ Dung vương bây giờ mới để lộ ra một chút tâm ý của mình. Ánh mắt nguy hiểm của hắn nhìn chằm chằm vào sự sợ hãi của Phượng Minh, sau đó nhẹ nhàng nhếch môi nói: “Thành thật nói ra đi, tại sao lại nghĩ đến chuyện hoang đường như vậy?”
Phượng Minh cảm thấy giờ phút này cậu chẳng khác nào tiểu hài tử làm sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-vu-cuu-thien/2957926/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.