"Nàng chỉ cần đổi sang y phục của nam nhân thôi mà, không cần phải lo lắng đâu." Giang Hàm lắc đầu, định nói ra mấy câu khuyên nhủ Tạ Thanh Li nhưng khuôn mặt lạnh lùng của nàng lại tỏ ý không muốn nghe hắn nói nữa.
Giang Hàm càng nghĩ càng thấy khổ không chịu được, thầm than vận số năm nay của bản thân đúng là không tốt!
Vất vả đi từ kinh thành đến đây làm việc lại được phân phó cho nhiệm vụ tiêu diệt thổ phỉ thì thôi đi, may mắn lắm mới gặp được mỹ nhân tuyệt sắc nhường này, vốn đang định làm ra vẻ anh hùng cứu mỹ nhân một phen thì người ta lại tránh hắn như tránh tà. Muốn làm anh hùng đúng là khó quá đi thôi!
Hắn thở dài một hơi, tâm tư thay đổi, ánh mắt dừng lại trên người Lăng Tri: "Tiểu cô nương, mau khuyên nhủ mẫu thân của con giúp ta được không?"
Hắn vừa nói vừa cắt đứt sợi dây thừng trên cổ tay của Lăng Tri và Tạ Thanh Li. Đam Mỹ H Văn
Thấy dây thừng trên tay lỏng ra, Lăng Tri hiểu ý vị thúc thúc này nên vội vàng kéo tay mẫu thân, thấp giọng năn nỉ: "Mẫu thân, thúc ấy cũng không có vẻ là người xấu đâu, người nghe theo lời người ta một lần được không? Sau đó chúng ta cùng nhau..."
Tạ Thanh Li nhàn nhạt liếc Lăng Tri một cái, Lăng Tri thấy ánh mắt của mẫu thân liền im bặt, cúi đầu nắm chặt tay Tạ Thanh Li không buông.
Giang Hàm hết nhìn đại mỹ nhân rồi lại nhìn tiểu mỹ nhân bên cạnh, đau đầu thầm kêu khổ một tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-tuong-so/461936/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.