Biên tập: Mặc Nhiên
Beta: Graylain
———————————————
“Các ngươi nghe kỹ đây. Mấy ngày này đêm đến cứ đi ngủ, không có lệnh thì không ai được vào phòng ta. Biết không?” Phượng Thiên Tường dẹp bỏ ý cười nhàn nhã, lần đầu tiên nghiêm túc ra lệnh.
“Tướng quân, xảy ra chuyện gì?” Ba gã bộ hạ sáu mắt nhìn nhau.
“Đừng hỏi. Đây là quân lệnh. Nếu dám vi phạm, sau khi trở về ta nhất định sẽ theo quân pháp mà xử trí!” Phượng Thiên Tường không trả lời, chỉ đưa ra mệnh lệnh nghiêm khắc hơn.
“Vâng. Thuộc hạ tuân mệnh.” Ba người thấy Phượng Thiên Tường thần sắc kiên định, cũng không dám truy vấn thêm nữa.
Tướng quân dung nhan tuấn mỹ, nhưng khi đã làm mặt lạnh thì cũng rất là đáng sợ. Đôi con mắt hoa đào trước nay vẫn mang theo ý cười giờ bao phủ một tầng nghiêm sương, thật sự chỉ có thể dùng “lạnh thấu tâm can” để hình dung, so với thần tình dữ tợn của một gã cao lớn vạm vỡ đang tức giận còn có vẻ đáng sợ hơn.
“Bởi vì khi hắn nhìn ta, trong mắt đã muốn có sát khí. Ta không thể để các ngươi chôn cùng.” Khi mấy bộ hạ đều đã lĩnh mệnh cáo lui, Phượng Thiên Tường mới nhẹ nhàng thở ra, lẩm bẩm nói.
Hôm nay Gia Luật Thiết Uy đã sát khí đại thịnh. Nếu tối nay có chuyện gì, bản thân ta vốn không sao,chỉ sợ mấy người này bị bắt gặp thì nhất định sẽ giết người diệt khẩu. Tuy biết hắn cũng sẽ không ngốc đến nỗi lấy mệnh ta ngay trong Hoàng thành Tây Liêu, nhưng ta quyết không thể để bộ hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-tuong-quan-truyen/197282/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.