🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi giải thích, Sở Ngọc mới khiến mọi người hiểu nàng vẫn còn sống. Cuối cùng, sự kiện “hồn về ban ngày” gà bay chó chạy náo loạn phủ công chúa mới kết thúc, mọi người ai về chỗ nấy, trở lại công việc bình thường.

Trong linh đường chỉ còn lại những người túc trực bên linh cữu lúc trước, bây giờ thêm Tiêu Biệt và Sở Ngọc.

Cờ trắng che trước ngưỡng cửa đã có người hầu dọn đi, chỉ còn một cỗ quan tài sơn đen nằm giữa linh đường. Nhìn đông nhìn tây, đâu cũng thấy màu tang trắng, Sở Ngọc không khỏi buồn cười: nàng sao có thể đoán được, lúc trở về được chào đón bằng lễ tang của chính mình?

Xem như là thử nghiệm mới mẻ đi!

Biết mình nhầm lẫn thế nào, Hoàn Viễn và tất cả mọi người trầm mặc. Sở Ngọc cũng lẳng lặng không nói gì, đợi bọn họ cất tiếng trước.

Không biết đã trải qua bao lâu, Hoàn Viễn chậm rãi mở miệng: “Trở về là tốt rồi!” Hắn nói ôn hòa hiền hậu, ánh mắt chân thành dịu dàng nhìn nàng chăm chú. Sở Ngọc không khỏi thấy lòng ấm áp hẳn lên, khe khẽ mỉm cười: “Đúng, trở về là tốt!”

Tiêu Biệt đứng gần cửa nhất, nhưng cũng xa chỗ Hoàn Viễn nhất. Ánh mắt hắn đảo qua áo tang của mọi người, nhếch khóe miệng lạnh lùng: “Trảm suy và tề suy, hừ!”

Thời cổ đại, đối với lễ tang có một chế độ gọi là ngũ phục, tức là năm loại y phục thể hiện quan hệ thân sơ với người chết, gồm có: trảm suy, tề suy, đại công, tiểu công và ma.

Trên người Hoàn Viễn bây giờ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-tu-hoang/1412286/chuong-163.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phượng Tù Hoàng
Chương 163: Như thế là đủ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.