Mặc dù bọn Phù Tang Lăng Nhân đã rất cẩn thận, bên ngoài có người củaCái Bang trợ giúp bọn mình dò xét tin tức, xác định nửa đêm không người mới tiến vào, hơn nữa lúc tới đây đã cố ý xóa dấu chân, không để lạidấu vết, theo lý thuyết hẳn là không bị phát hiện mới phải.
Nhưng chuyên đời không có gì là tuyệt đôi, tình cảnh trước mặt đã nói lên vấn đề, rất có thể những hòa thượng này nhận được tin tức đã chạy trốn, còn muốn khóa cửa nhốt bọn mình bên trong tháp.
Y vội vàng đi tới cửa tháp, đưa tay đẩy ra.
Cửa tháp đóng hơi chặt, đẩy một cái vẫn chưa mở.
-Mở!
Lâng Nhân chợt phát lực, cửa tháp đột nhiên mở rộng ra
Trong khoảnh khắc vừa đẩy cửa ra, Lãng Nhân thấy được cảnh tượng khó quênnhất trong cuộc đời này, cảnh tượng này cho đến hiện tại, trên thế giớinày có lẽ cũng chỉ có một mình mình từng thấy qua.
Phù Tang Lãng Nhân rất khó xác định, thứ đang bay tới rợp trời phủ đất trước mặt mình là cái gì.
Cái này hãn cũng không phải gọi là gạch đá, chuân xác mà nói là một bức z tường đang bay tới.
Không thấy được cảnh tượng bên kia, không phải là cách một bức tường sao?
Trong nháy mắt Phù Tang Lãng Nhân toát mô hôi lạnh toàn thân, xoay người bỏchạy. Kết quả tốc độ hơi chậm một chút, bị mấy chục viên gạch đá némtrúng đùi, không cẩn thận ngã nhào, tiếp theo trong nháy mắt liền bịchôn trong đống gạch đá.
Một thân bản lãnh, đao pháp cương mãnh giờphút này hoàn toàn không có đất dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-truong/1624491/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.