Edit: gau5555
Beta: linhxu
Trong phòng tràn ngập mùi máu tươi, giống như tâm tình giờ phút này của Phó Vân Ngọc, trái tim rướm máu, bị đè nén đau đớn. Người dần dần tản đi, chỉ chừa lại một mình nàng ở đây. Vốn bọn họ cũng muốn nàng đi ra ngoài, nhưng nàng đau khổ cầu xin rất lâu bọn họ mới đồng ý cho nàng ở lại. Nàng không quan tâm bọn họ thấy nàng cùng với A căn ca như thế nào, đoạn tay áo cũng tốt, long dương cũng tốt, giờ khắc này chỉ cần ở bên người hắn là đủ rồi.
Trên mặt A Căn ca đã được đắp một lớp thảo dược, dùng băng gạc quấn thật chặt vài vòng, chỉ lộ ra cái miệng, một cái mũi và một đôi mắt. Giờ phút này trên lông mi thật dài đã bị máu dính ở trên, trên người cũng quấn đầy băng gạc màu trắng, từ xa nhìn lại, giống như một cái xác ướp. May mắn A Căn ca lúc ấy dùng nội lực để bảo vệ thân thể, tuy rằng da thịt bị thương rất nghiêm trọng, nhưng không bị ảnh hưởng đến những bộ phận quan trọng. Phó Vân Ngọc rất muốn chạm vào hắn, nhưng mà thương tích đầy mình làm cho nàng không thể nào xuống tay, đành phải ngồi ở trên mép giường, cầm cốc nước, dùng băng gạc dính nước, thay hắn chấm lên đôi môi khô khốc, sau đó ngơ ngác chờ hắn tỉnh lại.
“May mắn, huynh còn sống, bằng không, ta cũng không biết sẽ làm cái gì bây giờ …” ánh mắt Phó Vân Ngọc luôn luôn đặt tại trên người hắn chưa từng dời đi, vừa cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-truong-nguoi-lien-di-theo-ta/2235874/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.