Một cô gái mặc đồng phục học sinh màu xanh và trắng với mái tóc buộc đuôi ngựa bước lên sân khấu, còn cầm theo bản thảo phát biểu trong tay. Cô ấy thấy dưới sân khấu có nhiều người như vậy, trong lòng cũng thấy hơi căng thẳng, nhưng vẫn điều chỉnh lại, giọng nói còn hơi run rẩy, “Các giáo viên đáng kính, các bạn học thân ái, chúc mọi người một buổi sáng tốt lành! Em là Kiều Nam học sinh khối mười, em rất vinh hạnh khi có thể phát biểu cảm nghĩ của học sinh mới trong lễ khai giảng 2015…”
“Đây là tháng chín của học sinh mới, cũng là tháng chín phấn đấu của các học trưởng học tỷ khối mười hai, tháng sáu sang năm là thời khắc các anh chị tỏa sáng…”
Các học sinh đứng dưới sân khấu có phản ứng khác nhau, học sinh mới khối mười bối rối, học sinh cũ khối mười một thì tràn đầy chờ mong, khối mười hai… Ừ, vẻ mặt vững vàng thấy chết không sờn của bọn họ đã để lộ ra sự chờ mong, sợ hãi, hi vọng, hoặc là đủ tất cả với kỳ thi đại học.
Đối với các học sinh cấp ba, đặc biệt là các học sinh trong tỉnh của Hoa Trung, kỳ thi đại học là chiếc cầu độc mộc nhất định phải bước qua, tiến lên thì sống, lùi lại là chết.
Ngoại trừ bản thân học sinh cấp ba, không ai biết bọn họ đã trả giá bao nhiêu; ngoại trừ bọn họ cũng không ai biết sự giãy giụa, đau khổ, ầm ầm dậy sóng trong lòng họ; ai có thể biết cay đắng ngọt bùi trong đó?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-trinh-thanh-xuan-cho-giai/3482942/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.