“Dám cược không?” Vẻ mặt Đại Đầu nghiêm túc, trên khuôn mặt đen đúa ẩn giấu vẻ gian trá.
“Có gì không dám?!” Tạ Lang khẽ cười một tiếng, ngón tay cầm bút dừng viết, trên bàn nghiễm nhiên xuất hiện một tờ giấy rõ ràng.
“Đánh cược?” Đám con trai xung quanh bu lại.
“Thật thú vị.” Lộ Gia Hào cảm thấy thích thú.
“Hắc hắc, lúc trước Tạ Lang từng có kỷ lục một trăm lần thua, các cậu đặt cho ai?” Đại Đầu cười gian.
“Ầy…” Lộ Gia Hào do dự, anh ấy vốn định đặt cho Tạ Lang, nhưng tình huống này… Hơi ngoài ý muốn…
“…” Tạ Lang không nói nên lời, Đại Đầu, cậu nói mình như vậy mà cũng được à? Tuy điều này đúng là sự thật…
“Được rồi, mua xong thì bỏ tay ra! Mọi người mua xong bỏ tay ra!” Đúng lúc giọng nói Thiếu Ly vang lên, xung quanh toàn tiếng trầm trồ.
“Mình đặt Đại Đầu!”
“Mình đặt Tạ Lang…”
…
“Ừm, mình đặt cả hai bên, cả hai cùng có lợi!” Thiếu Ly gật đầu.
Tạ Lang không khỏi đỡ trán: Cái đám này, nhất là Thiếu Ly, thật sự đã coi anh và Đại Đầu là thẻ đánh bạc rồi hả?!
Tạ Lang và Đại Đầu có mối quan hệ cùng mặc tã lớn lên từ nhỏ, tình bạn này cứng như sắt, có thể gọi là anh em khác cha khác mẹ, có thể vì anh em lên núi đao xuống biển lửa, vì anh em mà không tiếc mạng sống, vì bạn gái cắm… Ầy, khụ khụ, kéo xa quá rồi.
Thế nhưng, cách phát triển tình bạn của hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-trinh-thanh-xuan-cho-giai/3482904/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.