Kha Uyển Hy ngước lên nhìn cô đang đứng trước tủ rượu. Đó là món quà đầu tiên Kha Uyển Hy tặng cô. Mặc dù Kha Uyển Hy hiểu được là khi quà đã tặng đi, đối phương làm gì là quyền của họ, nhưng là nàng vẫn không cam lòng.
Cô là đem cho Vương Huyễn An, rồi giờ lại xem như không có chuyện gì mà đối mặt với nàng? Trong mắt Kha Uyển Hy lúc này, cô là như đang trêu đùa với nàng. Thật sự cảm thấy bản thân bất lực.
Đúng lúc này, di động đang để trên sofa của Vũ Hàn Ân vang lên. Bằng một cái đánh mi rất nhẹ, Kha Uyển Hy thấy được được hai chữ "Đằng Thiên." Trong lòng dâng lên từng trận chua xót. Tâm tình lại một lần nữa trỗi dậy, không khống chế được cảm xúc của chính mình. Kha Uyển Hy nhanh chóng đứng dậy ra cửa Đem cửa hung hăng đóng lại.
Vũ Hàn Ân chưa hiểu chuyện gì thì bóng dáng của nàng đã biến mất dạng. Vũ Hàn Ân thở dài một tiếng. Lại chạy đi rồi?
Cô đem điện thoại cầm lên, nhìn qua một chút rồi cuối cùng vẫn là không bắt máy. Tạm gác chuyện của bạn nhỏ nhà cô qua một bên, Vũ Hàn Ân suy nghĩ sẽ giải quyết sau. Nhìn đồng hồ, Vũ Hàn Ân hôm nay có hẹn qua nhà Vương Huyễn An bàn một số công việc, cũng tiện thể cùng nhau ăn một bữa. Cô lái xe đi đến một siêu thị gần nhà, tuỳ tiện chọn một số nguyên liệu để nấu cho bữa nay rồi đi đến nhà của Vương Huyễn An.
Rất nhanh chóng cả ba người đều đã cùng nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-trinh-nao-di-den-trai-tim-co/1076908/chuong-34.html