Mộc Phong Dư hơi sững sờ, lập tức lạnh mặt:
"Làm càn, thực lực của muội thế nào, muội còn không biết sao !"
Mộc Sơ Vi rút ra một cây trường tiên màu đỏ tươi, hỏa linh lực bùng lên, trường tiên càng tỏa ra ánh sáng chói mắt, ánh mắt của Mộc Sơ Vi kiên định, nhưng nước mắt vẫn không ngăn được loạt xoạt rơi xuống.
"Ca ca, đừng xem thường muội muội của huynh, cùng lắm, cùng lắm thì..".
Mộc Phong Dư vô cùng lo lắng, hắn muốn đứng lên ngăn cản, lại vô lực ngã xuống.
Mà vị thập trưởng lão Mộc Khung lúc này cười lạnh, một kiếm chém tới, trường tiên trên tay va chạm một tiếng với trường kiếm, linh lực va chạm nổ tung,thực lực chênh lệch quá lớn, Mộc Sơ Vi không đỡ nổi một đòn, bị đánh bay qua một bên.
"Vi Vi !"
Một bàn tay chạm vào lưng Mộc Sơ Vi, nàng chỉ cảm thấy lực công kích trên người đột nhiên tán đi, lực đánh cũng đã giảm đi, nàng được người nhẹ nhàng đỡ xuống đất. Mộc Sơ Vi ngây người, xoay đầu nhìn lại, chỉ thấy được sườn mặt lạnh lùng của Lam Nguyệt.
Lam Nguyệt đỡ nàng đứng vững, lạnh lùng nhìn nàng một cái, nói:
"Dạy ngươi bài học đầu tiên, giận dữ mất không, hành động liều lĩnh, ngươi có thể yếu hơn đối thủ, nhưng tuyệt đối không được hành động theo cảm tính, ngu ngốc xông lên chịu chết."
Mộc Sơ Vi xấu hồ cúi đầu, nhỏ giọng đáp một tiếng.
Lam Nguyệt xuất hiện, Mộc Khung đã sớm để ý, hắn ẩn nấp nhiều năm ở Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/3647558/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.