Phượng Lam Uyển nhìn bóng dáng Huyền Tịch, không hiểu sao lại cảm thấy có chút quen mắt. Người này không lẽ chính là vị ở Lạc Nhật sơn mạch nàng gặp ?
Nhưng người đó cùng Tuyết công tử chính là cùng một cấp bậc, sao có thể đến học viện nhỏ nhoi này làm lão sư, đến Đông Nhạc quốc nhỏ bé này làm Quốc sư được chứ ?
"Dung Huyền Quốc sư, thí luyện vẫn chưa kết thúc, mong các hạ bớt giận."
Phượng Lam Uyển thu hồi suy tư, cung kính rũ mắt nói.
Huyền Tịch lạnh lùng liếc nhìn Phượng Lam Uyển một cái, thoắt cái liền đến ghế chủ trì của Phó viện trưởng, dùng một cái thanh tẩy thuật mới ngồi xuống. Hắn thu hồi uy áp, thanh âm lạnh nhạt vang lên:
"Còn không công bố số lượng ?"
"Vâng, vâng."
Phó viện trưởng cung kính nói, âm thầm lau mồ hôi. Hắn xoay người xuống đám học viên đã bị dọa sợ đến im phăng phắt, lấy lại giọng uy nghiêm nói:
"Hạng hai Phượng Lam Nguyệt, tổng cộng giết 350 ma thú, 125 ma thú nhất giai, 178 ma thú nhị giai, 47 con ma thú tam giai."
Đám người nghe xong, đều bị dọa trợn mắt, ồn ào lên tiếng. Chỉ là hạng hai, số lượng đáng sợ như vậy, trong lịch sử thí luyện tân sinh của học viện chưa từng có ! Đây tuyệt đối là gian lận ! Gian lận kiểu này ... cũng quá đáng quá đi ?
"Đây còn không phải gian lận ?"
"Đây là số lượng ma thú mà tân sinh có thể săn giết sao ?"
"..."
"Ồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/2313811/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.