"Trời không công bằng với ta, vì sao ta phải thuận theo trời !? Phượng Lam Nguyệt hay ngươi, hôm nay phải chết tại đây ! Đủ rồi, đừng đùa giỡn nữa ! Giết nó đi !"
Phong Mị Nhi lớn tiếng nói, Phượng Lâm Thiên giả nhanh chóng dùng ý niệm điều khiển Lam Nguyệt. Chỉ là nháy mắt đó, hắn đột nhiên đứng đơ người, ánh mắt kinh ngạc nhìn Lam Nguyệt vẫn đứng yên bất động.
Phong Mị Nhi hửm một tiếng, đôi mắt đỏ ngầu nhìn qua hắn ta, thanh âm lạnh lẽo.
"Sao còn đứng đó ?"
"Không...không thể nào..."
"Ngươi đang lẩm bẩm cái gì !"
Phong Mị Nhi bị ma khí xâm chiếm lí trí, cũng trở nên nóng nảy dị thường, thanh âm vang lên đã có chút mất kiên nhẫn.
"Đương nhiên là hắn đang kinh ngạc, tại sao con rối tơ lại bị đứt đó."
Lúc này, một thanh âm vang lên, thay Phượng Lâm Thiên giả đáp lại Phong Mị Nhi.
Phong Mị Nhi nghe giọng nói này, nhanh chóng quay đầu nhìn lại, lúc này Lam Nguyệt đang gục đầu đưa lưng về phía bà ta đã ngẩng đầu lên, nàng nhẹ nhàng xoa cổ tay, phủi nhẹ vạt áo, rồi quay đầu lại.
"Không, sao có thể !!? Ngươi không phải bị điều khiển rồi sao !"
Phong Mị Nhi quay sang Phượng Lâm Thiên giả, thấy hắn vẫn còn kinh ngạc ngơ ngác.
Rõ ràng, vừa rồi hắn vẫn còn điều khiển được, nhưng chỉ chớp mắt vừa rồi, hắn đã nhận ra con rối tơ của hắn đột nhiên bị đứt mất. Chẳng lẽ thần hồn của nữ tử này thậm chí còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/2313765/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.