Mạc Nghi hơi nhíu mày, hắn thu tay, bật người lùi về sau. Lam Nguyệt cũng thu hồi kiếm, áp phía sau lưng, lạnh nhạt nhìn hắn, rồi liếc qua Lâm Hỏa Nhi một cái.
Quả nhiên, hai kẻ này đang nhằm vào thứ trong tay Long Vân Ngạo.
"Là ngươi."
Mạc Nghi nhìn chằm chằm Lam Nguyệt hồi lâu, cuối cùng phun ra hai chữ. Chẳng trách khí tức quen thuộc như vậy, hóa ra là hắc y nhân đêm đó.
Lần đó bị lừa một vố, hắn còn tưởng nàng lợi hại như thế nào, hóa ra lại chỉ là phô trương thanh thế.
Nhưng giọng nam nhân đêm đó lại vô hình đem đến áp bức cực lớn cho hắn. Chỉ là hôm nay hắn không cảm nhận được khí tức của kẻ kia.
Không ngờ lại là một nữ tử, hơn nữa bộ dạng này sao lại có chút quen mắt ?
Ánh mắt Mạc Nghi rơi vào bức họa Phù Dung quận chúa phía sau lưng Lam Nguyệt, lập tức sửng sốt.
Nữ nhân trước mắt, thế nhưng có đến bảy phần giống với người trong tranh !
Chẳng lẽ nàng ta chính là Phượng Lam Nguyệt, nữ nhi của người đó !!?
Mạc Nghi hết nhíu mày lại suy tư, ánh mắt dò xét đặt lên người Lam Nguyệt quét tới quét lui, nhường nàng sinh ra cảm giác chán ghét.
Ánh mắt kia của hắn, mang theo một tia dâm tà kinh tởm. Quả nhiên là danh xứng với thực, người của Âm Dương Tông không có kẻ nào tốt lành.
"Mạc Nghi, đại đệ tử Thuyền trưởng lão của Âm Dương Tông."
Lam Nguyệt lên tiếng, nàng khẽ nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/2313752/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.