Lam Nguyệt nhìn Huyền Tịch lại xuất thủ, không vui nhíu mày.
“Chàng lại ra tay ? Chàng hoàn toàn không để lời ta nói vào lòng đúng không !”
Huyền Tịch nhìn nàng tức giận như vậy, không khỏi nhẹ giọng vỗ về:
“Được rồi, chỉ động động tay mà thôi, ta cũng không yếu đến như vậy.”
Lam Nguyệt vẫn không hết giận, tên Tuyết Phong Trần kia, đúng là không thể trông cậy được mà !
“Chàng đứng ở một bên nhìn, còn dám ra tay, ta liền không để ý đến chàng nữa !”
“Được.”
Huyền Tịch bất đắc dĩ, chỉ có thể sủng nịch nói, ánh mắt nhìn nàng cũng hết sức nhu hòa.
Lam Nguyệt thấy hắn nghe lời như vậy, hài lòng quay sang tiếp tục giải quyết đám người Thẩm gia.
“Hiện tại, Thẩm gia không chỉ lừa gạt tráo đổi Luyện đan sư, còn khi quân phạm thượng. Nhiếp chính vương gia, ngài có phải nên làm cái gì đó ?”
Mạc Tử Uyên phất tay, quân lính triều đình liền ập đến, nhanh chóng đem toàn bộ Thiên Âm quảng trường vây lại. Lần này, một kẻ cũng khó thoát.
“Hừ, Thẩm Minh Dạ, ngươi đừng quên Thẩm Đan Nhi vẫn còn trong tay ta ! Nếu ta không an toàn rời khỏi đây, ngươi đời này đừng mong gặp lại nó !”
“Ngươi !...”
Tuyên Vọng nghiến răng, căm giận nhìn Thẩm Tùng đắc ý, hắn lại không làm gì được.
“Ồ ? Thẩm Đan Nhi ? Ngươi có thể thử một chút.”
Lam Nguyệt hơi nâng mi, thanh âm tùy ý. Tuyên Vọng thấy nàng như vậy, cũng không khỏi có chút sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/2313714/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.