Sau một tháng, Lam Nguyệt cùng Huyền Tịch và Tiết thanh Hàn theo đoàn người Hiệp hội luyện đan sư quay về tổng bộ của Hiệp hội. Tổng bộ hiệp hội luyện đan sư nằm ở Nam Huyền quốc, là đế quốc có trình độ dược lý tiên tiến nhất của Huyền Linh đại lục. Có đến 50% luyện đan sư trên đại lục xuất thân từ Nam Huyền, hay nói đại đa số Luyện đan sư trên đại lục này đều phụ thuộc hiệp hội luyện đan sư.
Lam Nguyệt cảm thấy có chút áp lực. Nàng không hiểu gì về dược lý, lần này lại đi đến một quốc gia chỉ toàn đám dược liệu khó nhằn, đúng là phiền phức.
Có lẽ Huyền Tịch hiểu được cảm giác của nàng, hắn nhẹ xoa đầu Lam Nguyệt, an ủi:
“Đừng lo, có ta.”
Huyền Tịch lúc nào cũng vậy, chỉ cần một câu có ta của hắn, cũng khiến nàng vui vẻ. Chỉ là
Lam Nguyệt bắt lấy tay hắn kéo xuống, hơi trừng mắt. Trước mặt đồ đệ, hắn xoa xoa đầu nàng như vậy, còn có hình tượng uy nghiêm của một sư tôn sao !
“Khụ.”
Tiết Thanh Hàn nhìn ánh mắt đằng đằng sát khí của Lam Nguyệt, khẽ ho nhẹ một tiếng, giả vờ nhìn sang hướng khác.
Đoàn người của hiệp hội dùng Ma thú kéo xe, dùng thời gian một ngày đi từ Tây m đến Nam Huyền quốc. Quả nhiên là quốc gia của Luyện đan sư, trên đường không phải bán dược liệu thì chính là đan dược. Những dược liệu cũng coi là quý hiếm ở nơi khác, nơi này lại có thể tùy tiện tìm thấy ở quầy bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/2313708/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.