Thương Hàn và Tuyết Phong Trần hai mặt nhìn nhau, đều nhìn ra nghi hoặc trong mắt đối phương. Đến bọn họ còn không biết thứ trong người Huyền Tịch rốt cuộc là thứ gì, vậy mà kẻ trước mặt này lại nói bản thân hiểu rõ?
"Nếu ngươi muốn ở bên cạnh nàng lâu hơn, vậy hiện giờ ngươi nên biết bản thân nên đưa ra quyết định gì."
Thương Hàn không biết Quân Vô Nhai là ai, nhưng hắn biết rõ người này đang giúp Huyền Tịch, hắn cũng không thể cứ như vậy đứng nhìn, lên tiếng:
"Quân Thượng, chúng ta chỉ là tạm thời xa Phượng tiểu thư một thời gian, với thiên phú của nàng, trong trăm năm tất phi thăng Thượng giới. Một trăm năm ở Hạ giới, trên Thượng giới cũng chỉ mới mười năm.."
"Đế Quân, ngươi xem ta truy tiểu hồ ly truy cũng tròn năm trăm năm rồi, năm trăm năm ta còn chờ được, người chỉ chờ mười năm, không có quá đáng a."
Huyền Tịch không đáp bọn họ, chỉ rũ mắt chăm chú ngắm Lam Nguyệt đang ngủ say trong lòng mình. Đế Quân Huyền Tịch trước giờ có thói quen sạch sẽ, lúc này lại quỳ trên đất, ôm nữ tử một thân máu lẫn bùn đất, mày lại chưa nhăn lấy một chút.
"Đế.."
Tuyết Phong Trần còn muốn tiếp tục khuyên, Thương Hàn đã ngăn lại hắn. Tuyết Phong Trần không hiểu nhìn qua, bất quá cũng không lại khuyên thêm. Thương Hàn nhìn Huyền Tịch, mặc dù không nói gì, nhưng hắn biết Quân thượng đã tự có lựa chọn thỏa đáng nhất.
Bọn họ ở giữa Lạc Nhật sơn mạch, nhưng chung quy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/2313660/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.