Diệp Mộng tâm tư kín đáo cẩn trọng, trước giờ đều mang một bộ dáng điềm tĩnh ôn hòa, nếu có chuyện buồn trong lòng, cũng chưa từng thể hiện ra ngoài.
Trong chuyện này nàng cũng không giúp được gì, chỉ có thể để thời gian dần chữa trị vết thương trong lòng nàng mà thôi. Hy vọng tình cảm của Diệp Mộng vẫn chưa sâu đến mức không thể quên được.
"Chủ tử, Đế Đô có tin tức truyền đến."
Lam Nguyệt vừa xuống lầu, liền thấy đang gấp rút từ trong phòng ra tới, vừa gặp nàng đã lập tức tiến đến nói.
Lam Nguyệt hơi nâng mi, bộ dạng thất thố của Diệp Tu, lần đầu nàng nhìn thấy, là tin tức gì động trời sao?
"Chuyện gì?"
Thần sắc Diệp Tu hết sức phức tạp, đem phong thư trên tay đưa cho Lam Nguyệt, trầm giọng nói:
"Đế Đô truyền tin đến, mẫu thân của người, quay về rồi."
Lời vừa dứt, sắc mặt Lam Nguyệt cứng đờ, ngẩn người. Bức thư vừa đưa đến tay nàng cũng chưa kịp cầm lấy, rơi xuống đất. Phía trên viết một câu ngắn gọn: "Đế Đô có biến, Phù Dung quận chúa quay về."
"Phù Dung quận chúa.. chính là người đã mất tích hơn mười năm kia sao?"
Trở về?
Chưa chết?
Lam Nguyệt đột nhiên có chút hoảng hốt, nàng cũng không biết bản thân rời đi như thế nào, đợi đến khi rời khỏi điện trung tâm, nàng mới đem suy nghĩ kéo trở về.
"Ta.. vẫn còn người thân sống trên đời này sao.."
Ánh mắt nàng xẹt qua chút mờ mịt, lại có chút vui vẻ, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/2313652/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.