"Tôn..., người bình tĩnh một chút, có một số việc hiện tại vẫn chưa thể nói cho người."
Mặc Hoàng thấy nàng lập tức đề phòng, vội lên tiếng giải thích.
Lam Nguyệt lạnh lùng nhìn hắn, cười lạnh một tiếng:
"Hành động hiện tại của ngươi, chỗ nào khiến ta cảm thấy ngươi không có ác ý?"
Mặc Hoàng ngẩn ra, trăm lo ngàn lo hắn lại quên mất người trước mắt đã không còn là chủ nhân của hắn nữa rồi, không có chút quan hệ nào với hắn, càng không biết hắn là ai.
Mặc Hoàng đột nhiên cảm thấy trống rỗng, đôi mắt lạnh băng kia lại lộ ra mờ mịt xưa nay chưa từng có.
Lam Nguyệt sửng sốt, không hiểu sao khi nhìn thấy ánh mắt này của hắn, trong lòng nàng lại đột nhiên khó chịu, cảm thấy người trước mắt không nên có biểu cảm này. Nàng nhấp môi, lát sau mới chậm rãi mở miệng.
"Xin lỗi, là ta quá xúc động. Chỉ là ngươi thu lại Lĩnh vực tinh thần đi, ta trước giờ không thích cảm giác bị khống chế."
Lam Nguyệt rũ mi, nàng ngồi xuống, che giấu sự khác thường trong lòng.
Huyền Tịch lúc này lại lên tiếng.
"Mặc Hoàng."
Mặc Hoàng nghe giọng hắn, giật mình, thu lại cảm xúc ít ỏi vừa lộ ra, lạnh lùng liếc nhìn Huyền Tịch một cái, mới thu hồi lĩnh vực Tinh thần.
Lĩnh vực thu hồi, Lam Nguyệt mới thở dài một tiếng. Nàng nhanh chóng liên hệ Quân Vô Nhai:
"Quân Vô Nhai, ngươi ở sao?"
Lời Lam Nguyệt vang lên trong không gian, nhưng thật lâu sau mới có thanh âm hắn vang lên.
"... Ở."
Lam Nguyệt nhìn thái độ này của hắn, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/1197766/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.