"Lão sư, đệ tử là học viên của học viện, sao lại không thể ở đây a?"
Phượng Lam Thanh nhướng mày, ý cười doanh doanh nói.
Lam Nguyệt nhìn nàng, im lặng mà quan sát, trong mắt lại mang một ý vị khác.
"Không phải người này bị ngươi chơi ngốc rồi à?"
Quân Vô Nhai thông qua nàng, nhìn thấy Phượng Lam Thanh không nhịn được cũng tò mò. Lam Nguyệt nghe lời này, không khỏi trợn mắt.
Ta khi nào chơi nàng! Ngươi mới chơi nàng!
Lam Nguyệt kỳ thật cũng rất tò mò, thần thức bị nàng chấn nát, vốn không thể khôi phục. Vậy Phượng Lam Thanh làm sao bình thường trở lại? Hơn nữa, tính cách còn đột biến?
Bị đoạt xá? Trọng sinh? Hay chỉ là học khôn ngoan sau khi chết một lần?
"Khụ, lời của ngươi vừa rồi là có ý gì?"
Khương lão sư ho khan một tiếng, còn không phải trước đây có tin ngươi vừa phế hết tu vi, còn bị ngốc sao? Khương lão sư vội chuyển đề tài hỏi
Phượng Lam Thanh cong môi, nhẹ nhàng vuốt tóc mai, cười.
"Lão sư, ngài không cảm thấy kỳ quái sao?Phượng Lam Nguyệt rõ ràng là linh giả, nhưng lại báo vào lớp võ giả, còn giả vờ không biết linh lực, chẳng lẽ là có mục đích không muốn ai biết?"
Khương lão cùng phó viện trưởng sáng tỏ, quay sang Lam Nguyệt, biểu cảm trên mặt mang theo chất vấn, Phó viện trưởng trước lên tiếng:
"Phượng Lam Nguyệt, ngươi có gì muốn giải thích."
Lam Nguyệt nâng mắt, liền lướt qua ý cười bất biến Phượng Lam Thanh, lại nhìn Phó viện trưởng cùng Khương lão, mặt không đổi sắc, nói:
"Có gì cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/1197764/chuong-98.html