"Đúng vậy, giờ Thìn ngày mai, hẹn trên lôi đài, không gặp không về."
Phượng Lam Huyên hùng hồn chỉ vào người Phượng Lam Nguyệt. Thái độ kiêu ngạo khinh thường.
"Không tiếp."
Lam Nguyệt nhàn nhạt liếc nàng ta một cái, cúi đầu dùng cơm.
Phượng Lam Huyên nghe nàng dứt khoát như vậy, ngược lại có chút sửng sốt, sau đó cười lạnh, ánh mắt càng thêm khinh miệt.
"A, không dám? Phượng Lam Nguyệt, không phải ngươi kiêu ngạo lắm sao? Như thế nào bây giờ lại làm con rùa rụt đầu? Haha, quả nhiên, phế vật cũng chỉ là phế vật, dù có vào Vân Uyên học viện cũng chỉ xứng ở tầng đáy bị người chà đạp."
Lan Mịch nghe lời miệt thị của Phượng Lam Huyên, không chịu nổi thái độ của nàng ta, nàng nhíu mày, cãi lại:
"Phượng Lam Huyên đồng học, ngươi ăn nói sao lại khó nghe như vậy? Lam Nguyệt là tỷ tỷ của ngươi, lại là dòng chính, ngươi không tôn trọng thì thôi, còn ở đây dùng từ miệt thị nàng?"
Phượng Lam Huyên nghe lời này, sắc mặt khó coi. Lúc này mới nhìn Lan Mịch. Tiểu cô nương tuổi không lớn, dung mạo lại vô cùng xuất chúng, gương mặt non nớt mang theo nét thanh thuần đáng yêu, cả người như tỏa ra hương vị mềm mại ngọt ngào khiến người khác không nhịn được muốn thân cận. Nàng ngay ngắn ngồi trên ghế, mày hơi cau lại, trang dung cũng không có gì nổi bậc, đồng phục học viện, tóc đơn giản cột cao, nhưng lại khiến Phượng Lam Huyên nhìn một lần liền ghen ghét không được.
Một đám đều giống như hồ ly tinh! Đám tiện nhân này vào học viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/1197761/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.