"Chủ tử, tất cả đều tập trung đông đủ."
Tuyên Vọng đứng bên cạnh Lam Nguyệt, cung kính nói.
"Ừm."
Lam Nguyệt khẽ đáp một tiếng, nàng đứng trên đài cao, mặc phát phi dương, nhìn đám thiếu niên tràn đầy nhiệt huyết bên dưới.
"Các ngươi luyện tập mấy hôm nay thế nào?"
"Bẩm chủ tử, mọi chuyện đều rất tốt, mọi người đều cố gắng, thực lực đa phần đều có tăng lên."
Diệp Tu đứng ra, cung kính nói.
"Đa phần?"
Diệp Tu nói đa phần, vậy có nghĩa là không toàn bộ?
"Vâng, ngoài ra một số linh giả vẫn còn gặp bình cảnh, chưa đột phá được Sơ Linh Cảnh. Võ giả thì vẫn tốt."
Lam Nguyệt kinh ngạc, lúc trước cô dùng một đêm để đột phá Sơ Linh Cảnh, bọn họ gần nửa tháng này tu luyện dưới tụ linh trận cùng sự giúp sức của đan dược mà vẫn chưa đột phá lên Sơ Linh Cảnh?
"Quá chậm, tu luyện dưới điều kiện tốt như vậy, đến nay vẫn chưa đột phá được Sơ Linh Cảnh!"
Thanh âm Lam Nguyệt lạnh lùng, lại mang theo một cỗ sắc bén.
Đám thiếu niên vốn còn đang tự hào, lúc này nghe thanh âm nàng không khỏi hoảng sợ, vội vàng quỳ xuống:
"Chủ tử bớt giận!"
Bọn họ vốn tưởng tốc độ tu luyện của bọn họ đã rất nhanh rồi, không nghĩ tới chủ tử vậy mà không hài lòng.
Bọn họ là được chủ tử cứu giúp, đời này chỉ sợ đều vì chủ tử mà sống! Chủ tử hiện tại không hài lòng, chính là sai sót của bọn họ!
"Đường chúng ta đi, là đường của cường giả, thứ chúng ta đối mặt, không chỉ là thế lực lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/1197732/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.