*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lam Nguyệt kết thúc tu luyện mở mắt ra, không biết Huyền Tịch đã trở lại từ lúc nào.
Nàng ngây người chốc lát, vội đứng dậy.
"Ngài đã trở lại? Tốt quá, kiếm của ngài."
Huyền Tịch nhìn nàng, rất khẽ cau mày, lúc nãy nàng cũng không dùng kính ngữ với hắn.
"Nếu Băng Tuyệt nhận định ngươi, thì sau này cứ để nó đi theo bảo vệ ngươi đi."
"Nhưng đây không phải kiếm của ngài sao?"
"Ta chẳng qua chỉ tạm thời giữ nó."
Huyền Tịch rũ mắt nói.
"A? vậy sao. Kia, ta liền nhận lấy, đa tạ."
Huyền Tịch nhìn nàng, sau đó xoay người đi.
"Sao này không cần dùng kính ngữ với ta, đi thôi."
"A, được."
Lam Nguyệt đáp một tiếng, cũng đi theo.
Nàng phát hiện hắn cũng không xưng bản quân, bản quân nữa, hẳn là xem nàng như bằng hữu đi? Ha, người bạn đại thần này, đáng kết giao a.
"Đại thần, hah là nghỉ một chút đi? Ta đi tìm hiểu chút tình huống."
Đi được nửa ngày, Lam Nguyệt đề nghị. Cứ đi đi lại lại không có mục đích như vậy, đúng là phí thời gian.
"Ừ."
Huyền Tịch đáp một tiếng, tìm một tảng đá sạch sẽ, hắn phất tay, một cái đệm xuất hiện, hắn ngồi xuống, sau đó nhấm mắt dưỡng thần.
Lam Nguyệt thấy vậy, cười một tiếng, cũng không nói gì xoay người rời đi.
_______
"Các ngươi không nghe gì à? Đại truyền thừa của bí cảnh sắp mở ra rồi đó."
"Đại truyền thừa? Thực sự? Hahaha, bí cảnh này đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/1197704/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.