*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quả nhiên, chỉ trong chốc lát, lúc Địa Tàng Long đuổi tới, đám người kia hoàn toàn bị Địa Tàng Long xem thành kẻ địch, một đoàn hủy diệt.
Bất quá mục tiêu của nó là nàng, nên nó không dừng lại quá lâu, mà lập tức đuổi theo.
"Ngươi biết Địa Tàng Long này sợ gì không?"
Huyền Tịch nhìn nàng một cái, vẫn trả lời.
"Thiên Thủy."
Lam Nguyệt::"...." không trùng hợp vậy đi? Hắn là biết cái gì rồi?
"Thiên Thủy là cái gì? Nước mưa sao?"
Lam Nguyệt giả vờ hồ đồ.
Huyền Tịch cũng không nhìn nàng, vừa nắm cổ áo nàng bay về phía trước vừa nói:
"Một loại linh thủy, bất quá không phải dễ tìm."
"Nó còn sợ gì sao?"
"Nếu có thể giam nó lại, bổn quân có cách đối phó."
Chỉ cần giam lại sao?
Lam Nguyệt trầm ngâm, lam đồng quét một lượt xung quanh, nàng phát hiện một hồ nước, thiên địa linh khí hết sức sung túc, bố trận có chút giống ngũ hành chi trận, chỉ cần sửa chữa một chút là hoàn hảo.
"Đại Thần, ngươi đi bên kia, ta có cách đối phó!"
Huyền Tịch nhìn phương hướng nàng chỉ, không nhiều lời, chuyển hướng.
Lam Nguyệt: "..." tin tưởng nàng như vậy?
Bất quá________
cảm giác còn không tồi.
Đến nơi, Huyền Tịch buông nàng ra. Lam Nguyệt xoa cổ một chút, bị người ta nắm cổ áo quãng đường xa như vậy, thực không dễ chịu.
Nàng cũng không chần chừ, lập tức hành động.
Lam đồng sáng lên, Lam Nguyệt tựa như ảo ảnh, di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/1197702/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.