*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ách,
Lam Nguyệt sờ sờ mũi, xem ra tên này không nói chơi a!
"Kia, vị đại nhân này, ta không thể đi theo ngươi sao!?"
Thấy nàng trực tiếp từ chối, Huyền Tịch không thấy nhíu mày, giọng điệu có chút không hiểu.
"Vì sao?"
"Ta còn chuyện chưa làm xong, ta cũng không muốn trở thành con rối cho kẻ khác."
Lam Nguyệt tự tin nói, ý cười trên môi, nhưng mũ nón lại che đi thần sắc trên mặt nàng, không ai biết nụ cười kia thủy chung không đạt đáy mắt.
Huyền Tịch cau mày, có chút không hiểu khó chịu, thực không thích nụ cười này của nàng, hắn nói:
"Bổn quân cũng không muốn ngươi làm con rối."
"Kia, ngươi muốn ta theo ngươi làm gì?"
Huyền Tịch khẽ cau mày, hắn hôm nay lại nói nhiều như vậy, nhiều năm như vậy, đây là lần đầu hắn nói quá mười câu trong một ngày.
"Có lợi cho ngươi."
"Hahaha... Trên đời này, còn có chuyện tốt như vậy?"
Lam Nguyệt trào phúng cười, nghĩ nàng là tiểu hài tử? Muốn như thế nào liền như thế nào?
Huyền Tịch không vui, trong lòng càng là buồn bực, nàng như thế nào như vậy đề phòng hắn?
"Bổn..."
"Thần Quân đại nhân cũng có lúc đi ép buộc một thiếu niên, đừng nói với bổn toạ ngươi là đoạn tụ đi?"
Huyền Tịch vừa định mở miệng liền bị một thanh âm cắt ngang, ngữ khí lười biếng tùy ý, mang theo một chút hài hước.
Huyền Tịch liếc mắt nhìn lại, chỉ thấy Tuyết Phong Trần một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/1197696/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.