Suốt đường đi không ai nói với nhau câu nào, không khí cũng vì vậy mà trở nên ngột ngạt hơn.
Phương Hàn chuyên tâm lái xe, tầm mắt chỉ nhìn về phía trước, anh không thèm liếc mắt nhìn cô một cái nào.
Hạ An liếc mắt nhìn sang anh, thấy được gò má, vẻ mặt lạnh lùng của anh. Bàn tay cô siết chặt làn váy, giống như đang đè nén cảm xúc mãnh liệt nào đó. Cô không đoán ra được suy nghĩ của anh.
Quan hệ của họ trở thành như ban đầu.
Hạ An cũng không nhìn anh nữa, quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ. Những hình ảnh thành phố rất đông vui và đẹp đẽ đang lướt qua trước mắt cô. Nhưng hôm nay trong mắt cô tất cả đều trở nên mơ màng.
*****************
Bắt đầu từ ngày hôm đó giữa anh và cô dường như có một khoảng cách.
Thấy anh ở đâu cô đều tránh mặt, không còn ăn cơm cùng nhau.
Hai người đã ít nói chuyện với nhau nay càng không nói một câu nào. Sáng Hạ An còn chưa thức thì anh đã đi làm, tối anh về rất khuya thì Hạ An đã đi ngủ, nếu không ngủ được cô cũng không dám ra ngoài gặp anh.
Yêu mà không nói, không ai hiểu ý của ai... Tất cả, giống như một bức tường đang ngăn đôi giữa hai người.
Hạ An không biết tại sao anh trở nên như vậy? Là anh đang giận cô sao?
Như thế cũng tốt, anh cứ như vậy cô sẽ không còn lún sâu vào nữa.
****************
Tối nay... Phương Hàn hẹn Tần Phong đi uống rượu.
Kể từ ngày nghe chính miệng Hạ An nói đợi sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-tien-sinh-cho-ngay-anh-nhan-ra-em/796831/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.